Hạ Nhược Tuyết nghe vậy, ánh mắt lộ vẻ lo lắng. Nàng lo lắng Lý Thủy Đạo sẽ gây bất lợi cho Linh Kiếm Chân Quân. Xét cho cùng, ở thời điểm hiện tại, ngay cả kiếm sư tôn cũng không có, dù tu vi bản thâng cực mạnh, nhưng chẳng khác nào phế nhân.
Linh Kiếm Chân Quân thấy vậy, lại lần nữa dịu dàng nói: “Ngươi cứ ra ngoài đi, nếu Lý đạo hữu thật sự muốn giết ta, thì ngươi có lưu lại chỗ này cũng không ngăn được.”
Hạ Nhược Tuyết nghe xong lời này, trong mắt chợt lóe lên một tia bất đắc dĩ và không cam lòng, nhưng nàng biết, những gì sư tôn nói đều là sự thật. Vì vậy, nàng lại đưa mắt nhìn Lý Thủy Đạo một cái thật sâu, hy vọng hắn có thể nhớ tình cũ, đừng hạ sát thủ đối với sư tôn.
Nhưng Lý Thủy Đạo lại lơ đãng dường như không hề chú ý tới ánh mắt của Hạ Nhược Tuyết, hắn hạ thấp tầm mắt, đang đắm chìm tâm thần vào thanh kiếm gãy trên tay.
Hạ Nhược Tuyết thấy vậy, trong lòng đắng chát, chỉ có thể hóa thành một luồng độn quang rời khỏi Băng Thi động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây