“Không biết... Hai người đã luận bàn chưa?” Lam Trí Uyên dò hỏi.
Hắc Hồ lão tẩu khẽ vuốt râu, cảm khái nói: “Đã luận bàn rồi, thực lực của Lý tiểu hữu sâu không lường được, lão phu tự thẹn không bằng. Có điều, về tên tiểu tặc có thể tự do ra vào Vạn Độc Thâm Uyên kia, ta dám lấy nhân cách ra đảm bảo, kẻ kia tuyệt đối không phải là hắn.”
Lam Trí Uyên: “...”
“Hiền tế, sao ngươi lại thu hết toàn bộ rượu tích trữ bên trong sơn cốc này vậy? Đó đều là vật trân tàng nhiều năm của Hắc Hồ lão huynh mà?”
Lý Thủy Đạo cười hắc hắc, rồi không một dấu hiệu đã ra tay xuất thủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây