Độc tố như rắn rết không ngừng điên cuồng phá hoại toàn thân, thậm chí còn xâm nhập vào mỗi một tấc huyết nhục trên người gã. Nhưng Ngô Trọng Cửu vẫn chưa chịu từ bỏ, dựa vào ý chí ương ngạnh của mình, gã chậm rãi ngưng tụ ra một tia chân khí cuối cùng.
Đồng thời, gã cũng nhắm chặt hai mắt xuống, cố gắng hết sức để ngụy trang chính mình thành một bộ thi thể.
Phảng phất như tại khoảnh khắc này, thời gian đã dừng lại, chỉ còn từng cơn gió lạnh, những bông tuyết hòa cùng nhịp hô hấp mỏng manh của gã, tựa như đang kể ra thời điểm bản thân đứng tại ranh giới giữa sinh và tử là cảm giác như thế nào.
Đột nhiên, một bóng người từ trên bầu trời hạ xuống bên cạnh gã. Con ngươi trong mắt Ngô Trọng Cửu đột nhiên co rút lại. Đôi mắt vốn đang giả vờ nhắm chặt lại lập tức mở to ra.
Vừa thoáng thấy Lý Thủy Đạo đeo mặt nạ Trần Vị Trung xuất hiện trong tầm mắt, Ngô Trọng Cửu không nói năng câu gì, đột ngột nhảy bật lên, dứt khoát xuất ra trọng quyền mang theo hỏa diễm hừng hực, hung hăng đánh về phía người trước mặt này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây