“Nơi này chính là Thiên Mã thảo nguyên của ta.” Thác Bạt Uyển Nhi đưa mắt nhìn Lý Thủy Đạo, trong mắt lóe lên một mảnh quang mang hưng phấn: “Cùng ta chạy một vòng đi!”
Nói xong, nàng tùy ý cưỡi lên một con tuấn mã màu trắng như tuyết, hào hứng thúc ngựa lao nhanh về phía trước, vó ngựa đạp trên bãi cỏ mềm mại, phát ra tiếng vang “Lộc cộc“.
Lý Thủy Đạo cũng nhảy lên một con tuấn mã, theo sát phía sau. Hai con ngựa chạy song song, giống như hai tia chớp xẹt qua một đường cong duyên dáng trên thảo nguyên.
Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua gò má Lý Thủy Đạo, mang đến mùi thơm nhàn nhạt trên người Thác Bạt Uyển Nhi. Hắn cảm nhận được khoái cảm bùng nổ khi con tuấn mã dưới thân mình lao nhanh về phía trước, trong lòng tràn đầy cảm giác tự do tự tại và cảm xúc trào dâng.
Bọn họ phi nhanh trên thảo nguyên, phảng phất như muốn chạy thẳng đến tận cùng của thế giới. Nhưng đương nhiên, Thiên Mã thảo nguyên - “Hư cảnh” của Thác Bạt Uyển Nhi - cũng không phải là vô hạn, chiều dài và chiều rộng của nó chỉ hơn mười dặm, khoảng hai vạn mẫu là cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây