Theo âm thanh liên tiếp nổ ra ầm ầm, trên tấm bia đá chợt nứt ra một lỗ hổng, từ trong lỗ hổng, có hai gã tu sĩ mặc áo trắng đi ra.
Trương Nguyên Đào giao Thâm Uyên Sa Trùng còn sống cho bọn họ.
Một người trong đó ghi chép công huân cho gã, một người khác lại đưa cho gã một ít phần thưởng, bao gồm vài bộ áo tù để thay đổi, thậm chí còn thưởng cho gã một bầu rượu.
Trương Nguyên Đào để áo tù ra sau lưng, cầm bầu rượu đi về phía Lý Thủy Đạo đang ẩn mình trong bóng tối.
“Trong lao ngục này, người có thể uống rượu ngon, mặc đồ mới, đã được tính là người trên người rồi. Lý đạo hữu có chiến lực trác tuyệt, rất xứng với bầu rượu ngon này.” Trương Nguyên Đào dùng cả hai tay dâng bầu rượu ngon lên, vẻ mặt cung kính nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây