-Hãy đọc tại truyện yy-
Triệu Tử Trung thở dài một hơi, trên mặt lộ rõ vẻ tiếc hận.
“Hạ tỷ tỷ, ngươi muốn đi thật sao? Ngươi đi rồi, chúng ta sẽ nhớ ngươi lắm.” Triệu Linh Nhi nói.
Hạ Nhược Tuyết vươn tay, nhẹ nhàng vỗ lên đầu Triệu Linh Nhi, dịu dàng nói: “Tiểu muội muội, thiên hạ không bữa tiệc nào không tàn, chỉ biết nói lời đa tạ hai vị mà thôi.”
Triệu Tử Trung gật đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười, nói: “Hạ cô nương, vậy chúng ta sau này gặp lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây