Vách núi đen xung quanh Thâm Uyên đều bị một đống rễ cây ngoằn ngoèo và dây leo phủ kín. Chúng nó giống hệt những sợi xúc tu của ác ma, một mực quấn chặt vào nhau cùng một chỗ.
Cũng không biết là ai đi đầu, chỉ thấy nhóm tu sĩ tới tham gia thí luyện đều nắm lấy một sợi dây leo, nhanh chóng leo thẳng xuống dưới. Đương nhiên đó là những tu sĩ khác, còn nhóm tu sĩ sở hữu đồng tham thằn lằn luôn có phương thức đi riêng của mình. Với bọn họ, di chuyển trên loại địa hình vách đá này cũng như đang giẫm trên đất bằng vậy, ngay cả dây leo cũng không cần dùng đến.
Lý Thủy Đạo đứng bên rìa vách núi đen, im lặng thật lâu.
Mãi cho đến khi Trương Phong, Lâm Kiếm, Lý Vân Phi và Triệu Thiên Minh đều đi đến bên cạnh hắn.
“Đại ca, chúng ta đi xuống thôi.” Triệu Thiên Minh cất giọng nịnh nọt nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây