Lý Thiên Vũ nhíu mày, suy tư một lát mới nói: “Thiên kim chi tử không ngồi gần mái hiên nhà [1]! Ngươi đã là bảo chủ, coi như ngồi yên cũng có được thế lực một phương rồi. Thân phận tôn quý như vậy, cần gì phải mạo hiểm đi tham gia loại thí luyện của đám quê mùa kia?”
[1] : nguyên văn là 坐不垂堂 – tọa bất thùy đường, không ngồi gần mái hiên nhà vì có khả năng sẽ bị ngói trên mái hiên rơi xuống, làm bản thân bị thương, cũng có thể hiểu là không đến nơi nguy hiểm.
“Thiên Vũ thế bá cứ nói đùa, ta chỉ là một tiểu đệ tử của gia tộc, đâu phải là thiên kim chi tử gì? Ta nghe nói những đệ tử thuộc dòng chính của đại gia tộc đều tới tham gia thí luyện Vạn Độc Thâm Uyên, thiết nghĩ thân phận của bọn họ mới là tôn quý chân chính.” Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng uống một ngụm trà, mới bình tĩnh nói.
“Hừ! Trong tay đám đệ tử đại gia tộc, nhất là dòng chính đều có con bài chưa lật có thể cam đoan bọn họ hoàn toàn không cần lo lắng về tánh mạng. Còn ngươi, ngươi dựa vào cái gì?” Lý Thiên Vũ thổi râu trừng mắt nói.
Dựa vào lão tử cũng có tu vi nhị giai giống như ngươi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây