Nghe vậy, sắc mặt Lý Thủy Đạo càng thêm ngưng trọng. Hắn hít sâu một hơi, hỏi: “Nàng có thể làm tan chảy đống băng tinh này hay không?”
Hạ Nhược Tuyết cười khổ lắc đầu: “Ta vẫn một mực chạy đi, chưa kịp làm, nhưng pháp lực vốn không thể chạm đến nơi đó, ta cũng không biết nên làm thế nào để nó tan chảy đi, nhưng nó không gây đau đớn, có lẽ không quá đáng ngại đâu.”
Lý Thủy Đạo lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chính vì không đau mới nói lên rằng nó lợi hại! Một kiếm này trực tiếp gây tổn thương tới đạo cơ [1], nếu xử lý chậm, e rằng nàng sẽ nguy cơ vẫn lạc.”
[1] : có thể hiểu đạo cơ là căn cơ, nền móng của đạo.
Hạ Nhược Tuyết chau mày, khó xử nói: “Hàn khí ở miệng vết thương không hấp thu pháp lực của ta, ta không thể xua tan nó được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây