Từ bên trong Luyện Đan thất có một luồng đan khí màu tím nhạt lượn lờ bay lên, giống như U Hồn không ngừng bồi hồi bên trong đình viện.
Ánh mặt trời xuyên qua đan khí, tạo nên cảnh tượng mơ mơ hồ hồ, giống như cả thế giới đều bị bao phủ bên trong u ám.
Trên bàn đá trong tiểu viện, nước trà đã nguội lạnh nhưng chẳng có người đi thay.
Hạ Nhược Tuyết có cảm giác bản thân giống như một đồ vật đã bị bỏ quên trong góc, chỉ biết cô độc mà yên tĩnh qua ngày.
Suy nghĩ này vừa nảy lên trong lòng khiến nàng không khỏi hồi tưởng lại quá trình tu luyện của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây