“Đúng vậy! Hơn nữa gia tộc chúng ta cũng cần một cái lý do, để trường kỳ phái người tới đóng tại Kim Thứ sơn này. Nếu điểm tài nguyên của Lý gia đã bại lộ trong tầm mắt của Ngũ Độc môn, cũng coi như một cái cớ hoàn hảo để chúng ta phái người tới đây trú đóng.”
Điền Thượng Tranh tự hỏi một lát, lại gật gật đầu nói: “Được rồi, nếu gia tộc đã quyết định, đương nhiên ta sẽ ủng hộ hết mình, hai vị tới đây là muốn ta làm điều gì?”
“Chuyện ngươi cần phải làm là bảo vệ cho tốt điểm tài nguyên này của gia tộc, tuyệt đối không để bị người khác dùng điệu hổ ly sơn điều đi!” Điền Vô Cương lạnh giọng nói.
“Xin hai vị cứ yên tâm! Không cần biết ở bên ngoài xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối không rời khỏi nơi này.” Điền Thượng Tranh lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Tốt! Ngươi cần phải nhớ kỹ chức trách của mình, càng vào những lúc như thế này, càng không thể rời khỏi bí phủ. Hiện giờ hãy nói cho hai chúng ta biết chuyện về nữ ma tu kia đi, nếu hai người chúng ta đã đến nơi này, cũng coi như đi vơ cỏ tiện đường đánh con thỏ, giết cả nàng ta luôn.” Điền Vô Luận dùng giọng điệu bình thản nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây