Giờ phút này, bầu không khí trong sân vô cùng nghiêm trọng. Tĩnh Từ Bồ Tát im lặng một lát, sau đó khẽ mở môi son: “Pháp Hải, mối họa của Ma tộc vẫn chưa lắng lại, ngươi đã trở về thì không thể trì hoãn thêm nữa, nhanh đi quân doanh báo cáo, chờ đợi bên trên sai phái.”
Lý Thủy Đạo thoáng rùng mình, hắn biết lời nói của Tĩnh Từ Bồ Tát là không thể nghi ngờ, nhưng trong lòng vẫn ôm tâm lý cầu may, nên mới cố gắng tranh thủ một con đường sống cho bản thân: “Bồ Tát, đệ tử có thể tạm thời ẩn nấp hành tung, đợi tai họa của Ma tộc lắng lại rồi mới hiện thân có được hay không?”
Tĩnh Từ Bồ Tát khẽ lắc đầu, ánh mắt sáng như đuốc: “Ngươi đã hiện thân thì không thể ẩn nấp được nữa. Trận chiến Tiên Ma có liên quan tới chúng sinh trong thiên hạ, nếu ngươi muốn không đếm xỉa tới thì chính là đào binh, tội không thể tha được!”
Lý Thủy Đạo biết không thể từ chối nữa, chỉ đành kiên trì hỏi tiếp: “Vậy... Nếu đệ tử nhận nhiệm vụ, lại không thể hoàn thành được, kết cục sẽ như thế nào?”
Tĩnh Từ Bồ Tát im lặng một lát rồi nói: “Quân lệnh như sơn, nếu ngươi cứ xem như chơi đùa, không muốn gánh vác trách nhiệm, vậy sau này ngươi đừng trở về Phạm Thiên Phật Quốc nữa, nếu không chắc chắn sẽ bị Phật Tổ trấn áp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây