Lúc này, trong gian tĩnh thất thuộc về ba ngôi chùa miếu của Thiên Phạm Phật Quốc, nơi nào cũng có một nữ ni, thân phận đối ngoại của các nàng là nữ ni Phật môn, nhưng thân phận đối nội lại là tam đại Huyết Thần Tử của Huyết Ma Giáo.
Tuy các nàng đang ở những địa vực khác nhau, nhưng giờ phút này, lại có tâm linh tương thông với Lý Thủy Đạo, cùng nhau thương thảo đại sự có liên quan đến Hư Cảnh này.
“Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường.” Giọng nói của Lý Thủy Đạo vang vọng trong hư không, tràn ngập trang trọng và uy nghiêm: “... Để cân bằng Hư Cảnh, ta cần một “Mặt trăng” chí âm chí tà tới điều khiển hắc ám, các ngươi có thượng sách gì, mỗi người có thể phát biểu ý kiến của mình...”
“Chủ thượng, thứ ngài muốn điều khiển chính là Âm Ảnh Chi Lực, như vậy thì không thể thiếu sức mạnh của Âm Ảnh Chi Chủ.” Thanh Minh mở miệng trước tiên, thanh âm của nàng như dòng suối trong xối lên tảng đá, thanh thúy dễ nghe, một mực quanh quẩn bên trong hư không trống trải.
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng thở dài, trong giọng nói của hắn có mang theo một chút sầu lo: “Đúng là trong tay ta có một hạt U Quang Bồ Đề, hạt Bồ Đề này đã bị ta luyện hóa thành Bồ Đề Châu, nó có sức mạnh của Âm Ảnh, đồng thời có cả Phật tâm, thậm chí bên trong còn chất chứa tàn hồn của Âm Ảnh Chi Chủ, nhưng Phật tính của nó quá nặng, một món pháp bảo Phật môn vốn không thể dùng để điều khiển hắc ám.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây