Tịnh Thiền La Hán nhẹ nhàng gõ mõ, lên tiếng phá vỡ sự im lặng của thiền viện: “Pháp Hải sư đệ, Bồ Tát đã sắc phong ngươi làm Đại Lực La Hán, vì sao còn không mau đi Đạt Cống nhận chức, bảo vệ bách tính một phương?”
Lý Thủy Đạo mỉm cười: “Sư huynh, chậm trễ mấy ngày cũng không sao. Ta có một chuyện muốn thương lượng với huynh.”
Tịnh Thiền La Hán nhướng mày, trong giọng nói để lộ ra vài phần bất mãn: “Thắng làm vua thua làm giặc, thực lực của ta không bằng người, có gì mà phải thương lượng, chẳng lẽ ngươi muốn sỉ nhục ta?”
Lý Thủy Đạo khoát tay áo, cất giọng bình tĩnh mà kiên định: “Sư huynh hiểu lầm rồi. Ta không hề có ý này. Pháp Không La Hán kia từng nhận trọng bảo của ta, lại chưa từng đề cử ta làm Đại Lực La Hán, đây đã là đắc tội với ta. Ta muốn cho hắn một bài học, không biết ý sư huynh như thế nào?”
Tịnh Thiền La Hán nghe vậy, trong mắt lóe lên một tia sáng, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng biến mất: “Sư đệ, ngươi muốn dạy dỗ Pháp Không kia như thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây