Lý Hạo Hãn nghe vậy, khẽ thở dài một hơi nói: “Lý mỗ không hiểu hai vị đang nói cái gì? Mỏ linh thạch gì chứ? Lý gia chúng ta chỉ khai thác một ít tài nguyên bình thường ở đây thôi.”
Chu Phần Thiên nghe vậy, lập tức nổi giận bừng bừng: “Lý gia các ngươi còn giả vờ? Việc này, ngay cả đám người qua đường cũng biết cả rồi! Chu gia chúng ta không phải dễ chọc như vậy, nếu các ngươi không chịu nhượng bộ, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí!”
An Huyễn Ảnh lại ở một bên thêm mắm thêm muối: “Hai vị tộc trưởng, hà tất phải tức giận? Chúng ta có thể thương lượng tử tế, nhất định có thể đưa ra một phương án khiến cho mọi người đều hài lòng.”
“Phương án gì có thể khiến mọi người đều hài lòng? Nếu Lý gia các ngươi cứ khăng khăng không phân chia lợi nhuận của mỏ linh thạch kia, thì không thể có phương án nào làm chúng ta hài lòng được!”
“Không sai! Nói trắng ra, gia tộc Lý thị các ngươi chính là tu sĩ từ bên ngoài đến, vậy mà các ngươi lại dám độc chiếm quáng mạch linh thạch thuộc về Thiên Hạt cốc chúng ta, đúng là khinh người quá đáng!” Một gã tu sĩ của Chu gia giận dữ hét lên, trên mặt tất cả bọn họ đều ngập tràn phẫn nộ và cừu hận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây