“Ài… ta còn tưởng rằng Lâm Giang thành chỉ là huyện thành, hơn nữa chúng ta lại ở ngoại thành toàn là người bình thường, cho dù thỉnh thoảng có Võ sư cũng sẽ không tùy tiện làm khó ta trong trường hợp không rõ tình hình, ai ngờ lại gặp phải cao thủ lợi hại.” Bàng Quân mặt mày tái nhợt nói.
“Bàng Quân huynh đệ… huynh nghỉ ngơi cho khỏe đi, chuyện kia tạm thời đừng nghĩ nữa.” Cổ sư Hàn Kỳ Thông hai mắt đỏ hoe nói.
“Ài… vốn định để huynh đệ chúng ta đều có được tinh huyết Giao Long, không ngờ… khụ khụ khụ…” Bàng Quân nói được một nửa thì ho khan, có vẻ rất đau đớn.
“Huynh đệ đừng nói nữa, nghỉ ngơi cho khỏe đi.” Thạch Đinh dùng giọng nói thô kệch khuyên nhủ.
“Kỳ thật tốt nhất là đốt kho lương của Lưu Hương thành.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây