Vi Tuyệt Uy, Vi Tuyệt Dũng và Vi Tuyệt Phong nhìn nhau.
Vi Tuyệt Uy bước lên một bước nói: “Chiến thuật của chúng ta rất đơn giản, gọi là dụ rắn ra khỏi hang, đánh thẳng vào sào huyệt, vây điểm đánh viện, dụ địch xâm nhập...”
“Thôi được rồi, đừng nói vòng vo nữa, nói thẳng các ngươi định làm thế nào đi.” Ngũ thúc công Vi Nhất Thành sốt ruột nói.
Chỉ nghe Vi Tuyệt Uy giải thích: “Chúng ta sẽ hạ chiến thư trước, nói với Điền gia, để tránh cho hai nhà không cần thiết phải đổ máu, mỗi nhà cử ra một hậu bối đệ tử, quyết đấu một trận để phân thắng bại, chúng ta cố ý chọn địa điểm quyết đấu ở xa một chút, đến lúc đó, Điền gia chắc chắn sẽ phái người đến địa điểm quyết đấu để mai phục, chủ lực của chúng ta sẽ nhân cơ hội đó đánh úp Lạc Đà Lĩnh của Điền gia, chiếm lấy sào huyệt của hắn, đợi khi Điền gia biết được sào huyệt bị đánh úp, chắc chắn sẽ quay về, chúng ta sẽ mai phục trên đường bọn chúng quay về, một lưới bắt hết tất cả Võ sư của Điền gia, đến lúc đó, Điền gia chỉ còn lại một mình Điền Ngụy, hắn cũng chẳng còn cách nào tranh giành Phong Địa lệnh với chúng ta nữa...”
“Ừm... Nghe cũng được đấy, nhưng ngươi định hy sinh hậu bối nào trong tộc đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây