Cửu Cát lặng lẽ kiểm tra túi trữ vật, phát hiện bên trong thế mà lại không có đan dược trị thương nào cả.
Quách Hùng chỉ là một phàm nhân, vết thương nặng như vậy, không biết có thể chịu đựng nổi hay không?
Ngay lúc Cửu Cát đang chau mày lo lắng, thì Tưởng Ngọc Thanh lại tự mình đi về phía Quách Hùng đang trọng thương.
Tưởng Ngọc Thanh ngây ngốc nhìn Quách Hùng cười, nụ cười ngây thơ trong sáng như một đứa trẻ.
Đối diện với nụ cười thuần khiết ấy, những giọt nước mắt to như hạt đậu của Quách Hùng thi nhau rơi xuống, xen lẫn niềm vui và nỗi đau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây