Ầm!
Diệp Húc tiếp được một chưởng này, không tự chủ được mà bị đánh bay lên không trung. Quan tạp rốt cuộc cũng bị phá nát, bên tai đột nhiên truyền tới ầm ầm như tiếng ấm. Bách hài chấn động, một cỗ thương minh chân khí mênh mông chảy vào trong kinh mạch của hắn, giống như sông lớn trường giang, dũng mãnh tràn ngập khắp các nơi.
Những chân khí này trong chớp mắt không biết đã vận hành được bao nhiêu chu thiên, cuồn cuộn không ngừng nảy sinh lớn mạnh, ầm ầm rơi vào trong đan điền.
Đan điền của hắn giống như đại dương mênh mông, hấp thu chân khí, hải nạp bách xuyên(biển nhập trăm dòng), từng đó mây tím nhanh chóng hình thành, vây quanh bạch ngọc lâu, đi tới đi lui trong lâu.
Mây tím trong đan điền, rõ ràng đã đột phá hơn một nghìn đóa, việc này đại biểu cho việc hắn rốt cuộc cũng đột phá thành công tiến vào bát trọng của Thương Minh luyện thể quyết.
Hắn vừa mới quá quan thành công, mây tím vẫn điên cuồng tăng trưởng. Dưới áp lực cực hạn mà liên tục bạo tăng, đồng thời liên tục luyện hóa tiên thiên cương khí của Diệp Ly.
Số lượng mây tím không ngừng gia tăng, tới hơn một ngàn ba trăm rồi, lúc này mới đình chỉ gia tăng.
Mà lúc này, Diệp Húc vừa mới rơi xuống đất.
Hắn không kìm nổi tiếng thét dài, giống như một đầu mãnh hổ thoát khỏi vòng vây, thanh âm vang vọng núi rừng, thật lâu không dứt!
Diệp Ly sắc mặt biến đổi lớn, với kiến thức cùng tầm mắt của hắn, có thể nhìn ra được lúc này tu vi của Diệp Húc đang tiến nhanh. Vừa mới bước vào bát trọng của Thương Minh luyện thể quyết.
Phải biết rằng, Diệp gia nhị công tử Diệp Bân, so với Diệp Húc lớn hơn sáu tuổi, tư chất gần Diệp Húc hơn Diệp Phong, lúc này chỉ mới tu luyện tới bát trọng đỉnh mà thôi!
Hơn nữa Diệp Húc không phải lần đầu tiên bước vào bát trọng cảnh giới, mà là sau khi tu vi mất hết lần thứ hai tiến vào cảnh giới này!
Từ khi hắn thăng tiến Vu Sĩ ở Võ Bị Các thất bại, tới nay mới chỉ có gần một tháng thời gian mà thôi. Dùng thời gian ngắn ngủi một tháng, tu luyện lần nữa tới Thương Minh Luyện Thể quyết bát trọng. Tốc độ này, tư chất biến thái này, quả thực có thể dùng từ yêu nghiệt để hình dung!
Không chỉ có như thế, tiểu tử này còn tu luyện thành tiên thiên thân thể không thể tưởng tượng nổi. Thực lực của hắn lúc này tuyệt đối đứng thứ nhất trong đám đệ tử Diệp gia, thậm chí ngay cả Diệp Bân cũng không phải là đối thủ của hắn.
“Hắn mượn tiên thiên cương khí của ta, bởi vậy mới có thể đột phá quan tạp bát trọng!”
Diệp Ly giật mình tỉnh ngộ, trong lòng vừa sợ vừa giận, chỉ cảm thấy khó có thể tin được: “Tiên thiên cương khí bá đạo vô cùng, mặc dù là tiên thiên cao thủ, cũng không dễ dàng có thể luyện hóa được cương khí của hắn. Tiểu tử này làm sao có thể luyện hóa được tiên thiên cương khí của ta?”
Diệp Húc lấy tu vi thất trọng Thương Minh Luyện Thể quyết, luyện hóa tiên thiên cương khí tu vi cương khí ngoại phóng của hắn, kiến thức này vượt quá hiểu biết của hắn rồi.
“Ta nếu như đã hiểu rõ được thủ đoạn của ngươi, tất nhiên sẽ không tiếp tục cho ngươi mượn cương khí nữa!”
Diệp Ly thân thể chấn động. Tiên thiên khí trường phát ra, giống như đại dương mênh mông sâu rộng không thể lường được, chặt chẽ vây chặt lấy Diệp Húc. Đột nhiên bàn tay hắn hư trảm về phía trước, một đạo đao khí thật lớn rít gào nhằm thẳng xuống đầu Diệp Húc.
Tiên thiên đao cương!
Hắn một lòng muốn giết chết Diệp Húc, rốt cuộc cũng sử dụng thủ đoạn cao nhất của cảnh giới cương khí ngoại phóng. Tiên thiên đao cương, đem cương khí tụ thành đao, khiến cho Diệp Húc không thể nào mượn lực, một đao muốn bổ chết hắn.
Tu vi của hắn còn chưa tới cảnh giới tùy ý thả đao của cương khí ngoại phóng, nhưng đao khí này dĩ nhiên có vài phần hình thức ban đầu của nguyên khí đại thủ ấn mà Mã Tam Bảo đã thi triển, có thể so với vu pháp!
Diệp Húc chỉ cảm thấy một đao này ẩn chứa một cỗ khí tức kinh khủng làm cho người ta hít thở không thông. Bản thân tuyệt đối không thể tiếp được, thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả nguyên khí đại thủ ấn trước đây của Mã Tam Bảo.
Cái này cũng không phải nói thực lực của Diệp Ly vượt quá Mã Tam Bảo, mà là lúc đó Mã Tam Bảo chỉ có ý thử hắn, trong lòng không có sát khí. Hắn vận dụng chỉ có một phần ngàn lực lượng, mà Diệp Ly lúc này lại toàn lực ứng phó, sát khí lành lạnh, muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Diệp Húc cấp tốc chạy vọt tới trước, trong nháy mắt thoát ra xa mấy trượng. Đao khí sau lưng đánh tới, xoạt một tiếng xé mở áo của hắn, tạo thành một vết thương thật sâu ở trên lưng.
Thân thể tiên thiên, thật không ngờ cũng không có khả năng ngăn cản được một đao này!
Diệp Ly nhanh chóng đuổi theo, đao khí chém ngang, Diệp Húc thả người nhảy lên, đao khí thật lớn đảo qua bàn chân hắn, làm cho một gốc cây đại thụ sau bảy người ôm bị chặt đứt ra làm hai!
Diệp Ly thân hình không khỏi dừng lại một chút, không có tiếp tục phát ra tiên thiên đao cương, liên tục phát ra hai chiêu, khiến cho cương khí của hắn có chút không thuận. Có thể thấy được tiên thiên đao cương tiêu hao kinh người ra sao.
Hai người một trước một sau lao nhanh về phía trước, nhanh như chim cắt.
Đột nhiên một cỗ khí thế hùng mạnh sâu trong Hắc Hộc Lĩnh phóng lên cao. Khí thế ngưng mà không tiêu tan, giống như mắt đất nặng ngưng thực vậy. Trong khoảnh khắc giữa những đám núi rừng lồng lộng nhiều hơn một ngọn núi.
Diệp Húc trong lòng chấn động: “Hậu Thổ Bá Thể thần công! Chu Thế Văn không ngờ cũng dám đi vào Hắc Hộc Lĩnh săn bắn, thậm chí mượn áp lực yêu thú, thuận lợi đột phá võ đạo tiên thiên cảnh giới!”