Diệp Húc chỉ cảm thấy khó có thể tin được, tiên thiên cương khí gần với vu sĩ nguyên khí, mặc dù đạt tới tiên thiên cảnh giới, luyện hóa cương khí của người khác cũng cực kỳ khó khăn. Không nghĩ tới Thương Minh chân khí không ngờ có thể đem tiên thiên cương khí các loại khác nhau luyện hóa thôn phệ!
Chất lượng Thương Minh chân khí của hắn, tuy rằng không bằng tiên thiên cương khí, nhưng là cũng không cách xa quá.
Sau khi luyện hóa, Thương Minh chân khí tinh thuần vô cùng, không ngờ cũng mơ hồ có tính chất đặc biệt của tiên thiên cương khí. Uy lực so với Thương Minh chân khí bình thường còn mạnh hơn nhiều!
Tình huống này, hoàn toàn vượt khỏi kiến thức võ đạo của hắn. Nếu nói ra, người khác bảo hắn người si nói mộng, cái này vốn không ai tin tưởng!
Diệp Ly lại đuổi theo, trăm ngàn con thanh điệp, bao phủ lấy Diệp Húc.
Đại Thiên Diệp Thủ.
Hắn là nô tài của nội phủ tổng quản Diệp Tư Mẫn, được phép tiến vào võ khố của Diệp phủ tu tập các loại võ học. Ngoại trừ Thương Minh Luyện Thể quyết ra, hắn gần như tinh thông tất cả võ học Diệp gia, so với Diệp Húc còn bác học hơn!
Diệp Húc xoay người, tử điệp bay múa, con trước ngã xuống, con sau tiến lên, lấy Đại Thiên Diệp Thủ cứng rắn chống lại Đại Thiên Diệp Thủ.
Tử điệp, thanh điệp hai bên cùng diệt, phát ra tiếng bạo vang, hai người giao thủ lập tức sinh ra dư khí, giống như loạn tiễn bắn ra. Chỉ nghe thấy những tiếng vang lên không dứt, hai bên cổ thụ che trời bị dư ba quét ngang, trong chớp mắt bị bắn vỡ nát!
Rống!!!
Một tiếng vang lên như tiếng rống của yêu thú thất giai Tê Ngưu, từ sâu trong núi rừng truyền tới, còn chưa tới gần người đã bị dưa ba của hai người giao thủ đã ầm ầm ngã xuống đất!
Diệp Húc trong miệng khạc ra máu, thân hình bay ngược mà ra, thổ ra ngụm máu. Hắn ngược lại cảm thấy thần thanh khí sảng, thương thế bất giác tốt hơn vài phần.
Diệp Ly sắc mặt âm trầm, gia tốc đuổi theo.
Trong mắt hắn, Diệp Húc vừa rồi chiến một trận ác chiến với Phương Hòa, đã bị thương nặng, lại cứng rắn tiếp một chưởng Càn Khôn Thủ của mình, thương càng thêm thương. Bản thân Đại Thiên Diệp Thủ của mình khẳng định sẽ có thể giết chết hắn.
Không nghĩ tới Diệp Húc không chỉ tránh thoát được Đại Thiên Diệp Thủ của hắn, tinh thần ngược lại còn tốt hơn trước nhiều năm, không ngờ có thể thong dong trốn thoát.
Hắn quả quyết không ngờ, Diệp Húc không ngờ có thể luyện hóa tiên thiên cương khí, đưa tiên thiên cương khí của Phương Hòa và Diệp Ly biến thành tu vi của mình!
“Thất gia, ta xem ngươi có bao nhiêu máu để ho ra!”
Diệp Ly nhe răng cười độc ác, súc địa thành thốn, hai tay hóa thành hai con cự mãng màu vàng, trở mình lăn quay cuồng, hướng Diệp Húc quấn tới: Kim Xà Triền Ti Thủ!
Hắn không ngờ tính toán dùng Kim Xà Triền Ti Thủ, cuốn lấy Diệp Húc, đưa hắn cứng rắn đánh chết!
Diệp Húc buồn không lên tiếng, giống như một con Thanh Dực Biên Bức, thân thể kề sát mặt đất tung bay, thoát đi phạm vi bao thủ của Kim Xà Triền Ti Thủ.
Tiên thiên cương khí cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào trong kinh mạch của hắn, hóa thành Thương Minh chân khí. Sau khi luyện hóa tiên thiên cương khí, số lượng mây tím trong đan điền của hắn đã tăng tới hơn 999 đóa rồi!
Tu vi của hắn trong nháy mắt đã tăng tới Thương Minh Luyện Thể quyết thất trọng đỉnh. Chân khí mênh mông, chạy chồm trong cơ thể, lại thủy chung không thể bước vào bát trọng, dường như bị che ở bên ngoài bởi một quan tạp vô hình vậy.
Thương Minh chân khí lần lượt hướng tới cái quan tạp kia mà xung phong. Diệp Húc có thể cảm giác được quan tạp này dưới sự tấn công liên tục của hắn đã dần trở nên buông lỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể bước nào bát trọng. Nhưng mà thủy chung lại không thể phá quan mà vào, dường như chỉ thiếu tí xíu lực lượng, là có thể đột phá.
Hắn lần lượt xông quan, nhưng lần lượt thất bại, lại tiếp tục đưa chân khí tấn công.
Diệp Ly lại đuổi theo, bàn tay hiện lên màu đồng thau, hung hăng đánh một chưởng về phía hậu tâm Diệp Húc. Chưởng phong đánh tới, ép cho không khí gần như ngưng tụ.
Diệp Húc xoay người đỡ một đòn Kim Cương Phục Ma công của Diệp Ly, bị chấn tới thân hình di chuyển, liên tục lùi về phía sau. Nương theo tiên thiên cương khí của Diệp Ly, hắn nhân cơ hội khởi xướng xung phong tới quan tạp bát trọng.
Quan tạp bát trọng ầm ầm chấn động, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra, qua khoảnh khắc lại dần dần bình phục lại.
Lúc này, chân khí của hắn đã đạt tới cực hạn cất chứa rồi. Luyện hóa tiên thiên cương khí đã không thể tiếp tục tăng trưởng tu vi, phải phá được quan tạp mới có thể đi vào tầng tiếp theo, tu vi đột nhiên tăng mạnh được!
“Diệp Ly, ngươi chỉ có chút năng lực này thôi sao?”Diệp Húc khóe miệng tràn ngập máu tươi, châm chọc nói.
Diệp Ly tức giận tới mặt mày xanh mét, đi nhanh đuổi theo, một chưởng ngang nhiên chụp đến, không khí chấn động giống như tiếng sấm, nhe răng cười độc ác: “Tiểu tử, ngươi không biết chữ chết viết thế nào sao?”
“Lão cẩu, ngươi chết trước một lần dạy ta được không!”
Diệp Húc lại đón đỡ, phun ra một ngụm máu, chỉ thấy quan tạp kịch liệt chấn động, mơ hồ có xu thế mở ra, cho nên liên tục châm chiếm Diệp Ly.
Diệp Ly bộ mặt dữ tợn, toàn thân cương khí, khí thế giống như dời non lấp biển thẳng hướng Diệp Húc đánh tới, muốn đánh hắn thành thịt nát xương tan!