Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 488: Di la thiên ngọc hư cung (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Húc trong lòng thất kinh, thái dương chân hỏa nhiệt độ cao tới đáng sợ, lại thiện đốt cháy nguyên thần thân thể người khác. Cho dù là cường giả nguyên đan, chỉ sợ ở trong chân hỏa này cũng không kiên trì được bao lâu, sẽ bị hồn bay phách lạc, hóa thành tro bụi.

Tuy nhiên hắn tu luyện Di La Thiên Yêu Đế nguyên thần chân giải, miễn dịch với thái dương chân hỏa. Hắn đi thẳng trong biển lửa, hướng tới ngọc thụ mà bay đi.

Chỉ thấy ngọc thụ cành lá sum xuê, một đóa hoa lớn lặng yên nở rộ trên lá cây. Đóa hoa này ước chừng lớn nhỏ ba thước, đóa hoa chồng chất, tuy nhiên cũng không phải màu hồng mà là màu tím.

Diệp Húc bay tới cận đại hoa, phát hiện ra trung tâm đóa hoa, không ngờ có một tòa cung điện nhỏ. Trên cung điện không ngờ có một tấm biển, mặt trên chữ rất nhỏ, hắn vận dụng thị lực nhìn lại, trong lòng không khỏi máy động: “Di La Thiên Ngọc Hư Cung!”

“Chẳng lẽ là cung điện mà Di La Thiên Yêu đế ở?”

Di La Thiên Ngọc Hư Cung làm cho người ta có cảm giác như không như có, như thế là ảo giác, chạm tay vào là có thể biến mất.

Diệp Húc lấy tay chộp tới Di La Thiên Ngọc Hư cung, chỉ thấy bàn tay mình càng ngày càng nhỏ, trong lòng khẽ động, lúc này đứng dậy hướng tới đóa hoa mà bay tới.

Trước mắt hắn, tòa Di La Thiên Ngọc Hư cung này càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành một tòa quái vật thật lớn, đứng ở trước mặt hắn.

Hắn quay đầu nhìn lại chỉ thấy đóa hoa màu nâu non kia giống như một tòa núi lớn, vây quanh Di La Thiên Ngọc Hư cung, biến thành một tòa thâm cốc.

Lá cây ngọc thụ, cũng biến thành mây xanh che trời, lớn vô cùng.

Hắn đi tới sâu bên trong Di La Thiên Ngọc Hư Cung, cung điện trống trơn, chỉ có một cây đồng trụ, đi tới sâu bên trong, chỉ thấy một bảo tọa hiện ra trước mặt.

Diệp Húc hết nhìn đông lại nhìn tây, cung điện bên trong chẳng có cái gì, lúc này đi tới bảo tọa, chậm rãi ngồi lên phía trên bảo tọa.

Lúc hắn ngồi xuống, trong lòng dường như có gì xúc động, dường như chính mình biến thành yêu đế cao cao tại thượng, tay cầm quyền cao, có được pháp lực hạo hãn vô biên, nắm trong tay sinh tử hàng tỉ vạn chúng sinh thiên hạ.

Hai mắt của hắn đỏ thẫm, dã tâm đột nhiên bành trướng, dục vọng bị bảo tọa phóng đại vô số lần. Dường như chính mình thật sự biến thành yêu đế, thiên hạ chúng sinh, chính ma yêu ba bạo, đều trong lòng bàn tay mình, muốn giết ai thì giết, trên trời dưới đất, không có người là đối thủ!

Đột nhiên, công đức kim luân sau đầu hắn, hồng liên hơi hơi lay động. Diệp Húc trong mắt màu đỏ thẫm dần dần lui bước, thậm chí khôi phục thanh minh, không khỏi một thân mồ hôi lạnh.

“Di La Thiên Yêu Đế bảo tọa, xem ra không phải dễ dàng ngồi lên như vậy, rất dễ bị dục vọng khống chế. Tòa Di La Cung và bảo tọa yêu đế này, đều là ảo giác, thiếu chút nữa mê hoặc bản tâm ta!”

Hắn đang muốn đứng dậy, đột nhiên trước mắt chậm rãi đang lên một quả nguyên đan, lẳng lặng lơ lửng trước bảo tọa. Nguyên đan màu tím, dườn như có dẫn lực vô cùng truyền tới, chỉ thấy tòa cung điện này đột nhiên sụp đổ. Gạch, đồng trụ, mái ngói, .. tất cả đều bị nguyên đan này cắn nuốt, thậm chí ngay cả bảo tọa dưới chân Diệp Húc, cũng bị nguyên đan hấp thu.

Tử hoa phân giải, cũng dung nhập tới bên trong nguyên đan.

Nguyên đan màu tím lơ lửng trước mặt Diệp Húc, mặt ngoài bóng loáng chiếu xạ dáng người hắn, chỉ thấy phía trên tử đan, Diệp Húc nắm tay, thân khoác đế bào, dường như trở thành thiên đế. Trong đám mây mù mờ ảo này hàng tỉ vạn chúng sinh đang hướng tới mình cúng bái.

“Đây cũng là ảo giác!”

Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, giơ tay hướng nguyên đan màu tím chộp tới. Nguyên đan này đột nhiên phân giải, hóa thành văn tự cuồn cuộn như nước lũ, dũng mãnh tiến vào trong đại não hắn, biến thành một môn tâm pháp.

“Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo Quyển, chẳng lẽ có liên quan tới Nguyên Thủy Ma Tông…”

Diệp Húc không khỏi im lặng, Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo Quyển và Đại Chu Thiên Tinh Đấu cấm điển giống nhau, rõ ràng cũng là một môn cấp pháp không trọn vẹn.

Cấm pháp này cũng không được đầy đủ, chia làm ba cuốn, thứ nhất là một môn tâm pháp, tên là Di La Hỗn Nguyên chân kinh, chủ yếu giảng thuật như thế nào luyện hóa chân nguyên, cô đọng một quả Hỗn Nguyên nguyên đan.

Tuy nhiên khác với Đại Chu Thiên Tinh Đấu cấm điển, môn cấm pháp này không hề dùng chu thiên tinh lực mà dùng linh khí tăng cường tu vi, đúng là cần rất nhiều linh khí.

“Dùng linh khí tăng cường tu vi…”

Diệp Húc nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Cũng may linh mạch của ta đủ nhiều, nếu tu luyện Đại Chu Thiên Nguyên Hóa chân kinh, còn cần hối hả ngược xuôi, sưu tầm tinh thần nguyên từ tinh thạch. Nhưng Di La Hỗn Nguyên Chân Kinh này chỉ dùng linh khí tu luyện, đỡ phải chạy loạn chung quanh, có thể an tâm tu luyện.”

Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo Quyển cuốn thứ hai vẫn là Di La Thiên Yêu Đế Nguyên Thần chân giải. Tuy nhiên so với Diệp Húc tu luyện thiên kia nội dung còn phong phú hơn mấy chục lần. Nó kể lại tỉ mỉ làm thế nào dùng Thái Dương chân hỏa rèn luyện nguyên thần, khiến nguyên thần trở nên càng hùng mạnh hơn.

Về phần cuốn thứ ba, là phương pháp luyện chế một kiện vu bảo, vu bảo này tên là Di La Thiên địa tháp, thân tháp trải rộng vô số chu thiên tinh thần. Tài liệu cần nhiều, xa xa phía trên chu thiên tinh phiên và đại diễn thần chung, quả thực có thể nói là một con số thiên văn.

“Di La Thiên địa tháp, thân tháp trải rộng chu thiên tinh đấu, có thể dùng đại chu thiên tinh đấu trận đồ luyện chế. Xem ra ta còn cần chạy quanh sưu tầm tinh thần nguyên từ tinh thạch a.”

Diệp Húc thở dài, rời khỏi không gian ngọc lâu, thầm nghĩ: “Những tài liệu khác cũng không nói làm gì, nhưng cái tức nhưỡng này, tới cùng là tài liệu cấp bậc gì, ta còn chưa từng nghe nói qua…”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)