Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 486: Giàu nứt đố đổ vách (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Sư tỷ, sư tôn là nhân vật khôn khéo như vậy, làm sao không biết khuyết điểm của chư thiên thập đạo?” Hoàng Xán thản nhiên nói.

Cung Ngọc Nương gật đầu xưng phải, trong mắt nàng, Diệp Húc quả thực là một lão ma đầu giảo hoạt, không chút kém so với các thế hệ cao thủ Thánh Tông đời trước. Hắn khẳng định đã sớm biết khiếm khuyết của Chư Thiên Thập đạo rồi.

“Hắn nếu biết khiếm khuyết của chư thiên thập đạo, vì sao còn tu luyện?” Nàng nháy mắt cười nói.

Hoàng Xán lắc đầu thành thật nói: “Ta cũng không biết.”

Hai người đứng ở bên cạnh xem chừng, chỉ thấy Diệp Húc lại lấy ra một tòa núi nhỏ tài liệu và vu bảo, há mồm nuốt hết thảy vào trong bụng. Tràng diện cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

Cung Ngọc Nương nhìn một lát, trong lòng càng thêm kinh hãi. Diệp Húc trong thời gian ngắn đã lấy ra vô số tài liệu và vu bảo. Hình như trong ngọc lâu hắn có chứa vô cùng vô tận bảo vật vậy.

“Tiểu Diệp sư phụ tới cùng giết bao nhiêu người, mới có thể cướp được nhiều tài liệu như vậy…”

Nàng không kìm được nói: “Nếu những tài liệu này cho ta, ước chừng đủ cho lão nương luyện mấy chục kiện vu bảo cấp trấn giáo, trang bị tới tận răng…Tiểu Diệp sư phụ quả thực giàu nứt đổ đổ vách…”

Không chỉ có nàng, thậm chí ngay cả Hoàng Xán cũng nhìn xem mà kinh tâm động phách. Chỉ thấy Diệp Húc không ngừng lấy tài liệu từ trong ngọc lâu ra. Qua hồi lâu rốt cuộc cũng ngừng lại.

“Trọng thứ bảy!”

Diệp Húc nhìn hai tay mình, có chút vừa lòng. Hắn đã đem hết thảy tài liệu cùng vu bảo đã được cất chứa vào trong bụng rồi. Lấy chư thiên thập đạo tế luyện lấy mẫu kim khí dung nhập vào bản thân. Ước chừng hắn đã đưa chư thiên thập đạo tăng tới cảnh giới thất trọng, thân thể cường độ nâng cao mấy lần.

“Cho dù là Tiêu đại ca thượng cổ dị chủng cũng không chắc là đối thủ của ta. Hiện giờ thực lực của ta, có thể giết cường giả nguyên đan kỳ không nói chơi! Tuy nhiên muốn tu luyện tới chư thiên thập đạo tới thập trọng, còn cần không biết bao nhiêu tài liệu mới có thể luyện thành.”

Diệp Húc đưa ra một lũ ý niệm tiến vào trong ngọc lâu quét một phen, chỉ thấy chính mình còn thừa lại vài món vu bảo. Phân biệt là thiên cơ tán, thiên cổ bảo tràng, thiên phong bảo phiến, Viêm Dương hồ lô, âm dương nhị khí, đại diễn thần chung, kim kiều, chu thiên trận đồ và tinh phiên, còn có một lũ kim tinh khí. Quy linh phục ma đại trận đã bị âm dương nhị khí bên trong trụ quang đại trận phá hủy hoàn toàn.

Về phần thiết huyết chiến kỳ, hắn đã cho hùng bi rồi.

“Trong những bảo vật này, thiên cơ tán không thể bị mất, âm dương nhị khí, chu thiên trận đồ, tinh phiên và kim kiều cùng kim tinh khí đều phải lưu lại. Về phần những bảo vật khác, thậm chí đại diễn thần chung cũng có thể vứt bỏ được.”

Cường độ thân thể hắn sớm vượt qua đại diễn thần chung, khẩu thần chung này trừ phi tế luyện tới trình tự rất cao, mới có thể siêu việt được thân thể ta.

Tuy nhiên đem đại diễn thần chung tế luyện tới trình độ rất cao, cần bảo vật cũng làm cho người ta phải giận sôi, đối với Diệp Húc mà nói, mất nhiều hơn được.

Hắn hơi hơi trầm ngâm, nhìn thấy Cung Ngọc Nương và Hoàng Xán như trước chưa từng rời đi, lúc này mới nói với Hoàng Xán: “Lâu thuyền của ngươi đã bị tàn phá, không thể sử dụng được, vi sư có một vu bảo có thể truyền cho ngươi.”

Diệp Húc lập tức lấy đại diễn thần chung ra, thu hồi công đức hao phí khi mình tế luyện, giao cho hắn.

Hoàng Xán trong lòng cả kinh, đại diễn thần chung uy năng hắn trong lòng rõ ràng. Lúc trước khi đuổi giết Diệp Húc, Diệp Húc dựa vào khẩu thần chung này ngăn cả một đòn nặng nề của lâu thuyền. Lúc ở trong trụ quang đại trạn, lại dụng thần chung đánh chết không ít cao thủ. Lúc đó tu vi của Diệp Húc vẫn còn thấp, không thể phát huy hết thực lực của thần chung được.

Khẩu thần chung này nếu ở trong tay Hoàng Xán, uy năng có thể phát huy toàn bộ, thậm chí so với uy năng của lâu thuyền hắn mạnh hơn mấy lần.

“Sư tôn, khẩu chung nảy thật sự rất quý trọng…”

Diệp Húc cười nói: “Hiện giờ ta có được kim kiều, không cần vu bảo này nữa.”

Hoàng Xán không dám chối từ, nhận lấy đại diễn thần chung.

Cung Ngọc Nương ánh mắt mong đợi nhìn về phía Diệp Húc. Diệp Húc làm như không nhìn thấy, Cung Ngọc Nương tiếp tục dõi đôi mắt trông mong nhìn hắn. Diệp Húc kiên trì mấy lần không nhìn thấy, sau một lúc lâu rốt cuộc cũng bại trận. Đành phải cấp cho nàng thiên phong bảo phiến và thiên cổ bảo tràng, cùng với mấy trăm đầu kim tàm đang tiến hóa thành sáu cánh.

“Ngọc Nương, thiên phong bảo phiến uy lực không lớn, nhưng có không gian tiến cao thêm một bước. Thiên cổ bảo tràng không có hoàn toàn hoàn thành, đám kim tàm sau cánh này phải qua mấy năm nữa mới tiến hóa hoàn toàn, tới lúc đó thu vào trong thiên cổ bảo tràng, uy năng của bảo tràng sẽ tăng vọt, thậm chí ngay cả cao thủ nguyên đan kỳ cũng dễ dàng bị xử lý. Hơn nữa tế khởi cái vu bảo này, ngươi không cần hao phí bất luận tu vi nào!”

Diệp Húc thu hồi công đức trên kim tàm và bảo tràng, công đức kim luân sau đầu đột nhiên hiện ra, mạnh mẽ tăng vọt. Một đạo kim luân màu đen đột nhiên trong nhân bảo kim luân phân liệt đi ra. Hai đạo vầng sáng màu đen di động sau đầu hắn, hơi hơi lay động.

Hắn thu đi công đức ác quả hao phí để tế luyện đại diễn thần chung và thiên cổ bảo tràng, làm cho công đứckim luân luyện bảo diệu quyết đã lâu chưa từng đột phá, thành tựu địa bảo kim luân!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)