“Với tu vi của ta, có thể đem uy năng của Đại Diễn thần chung toàn bộ phát huy, chỉ cần tế lên thần chung, tiếng chuông vừa vang lên, phương viên trăm dặm, vô luận là người hay vật, hết thảy diệt sạch!”
Diệp Húc trát trát nhãn tình, thầm nghĩ trong lòng: “Đây nên là một hồi bao nhiêu công đức chứ?”
Mấy nữ hài Khúc Phi Yên Cổ Nguyệt nhân chứng kiến hắn trong thời gian phi hành trên mặt biển chẳng những chữa trị trận đồ, thậm chí luyện chế một một vu bảo uy năng cường đại tương đương vu bảo cấp trấn giáo, trong mắt không khỏi đều hiện lên vẻ kính nể.
Bất quá các nàng cũng không biết, Diệp Húc đã sớm muốn luyện chế Đại Diễn thần chung, khổ nổi một mực không có thực lực cùng thời gian sung túc, nhưng quá trình và thủ pháp luyện chế đã được hắn diễn luyện thử trong đầu hàng trăm ngàn lần rồi.
Hắn lần này luyện chế Đại Diễn thần chung, bất quá là chuyện nước chảy thành sông màthôi.
“Sư thúc, ngươi bằng vào luyện bảo bản lĩnh, hoàn toàn có thể đại phú đại quý, nổi tiếng khắp nơi, thậm chí tại Hải Ngoại Tiên Các có thể trở thành luyện bảo đại sư, hàng năm đều có thể thu vào đến mấy cái linh mạch.” Càng thanh tú không khỏi hâm mộ vạn phần, cười nói.Diệp Húc nhiều lần tế luyện Đại Diễn thần chung, cười nói: “Thân là vu sĩ, đương nhiên hẳn là dùng tu luyện làm gốc, ta nào có thời gian đi làm những chuyện kia? Lại nói mấy cái linh mạch cũng chưa xứng để ta để vào mắt.”
Cổ Nguyệt Nhi thè lưỡi, cười nói: “Tiểu sư thúc toạ trấn Quan Tinh Phong, đạt được tài phú của tám vị Thái thượng trưởng lão, mấy cái linh mạch xác thực không thể lọt vào trong mắt tiểu sư thúc! Đáng thương chúng ta không phải phong chủ, còn phải bốn phía sưu tầm linh mạch, nếu không muốn tiến thêm một bước đều là khó khăn nặng nề.”
“Sư thúc, luyện bảo thủ pháp của người cao minh, không biết có thể luyện chế lại đan đỉnh cho bọn ta hay không?” Khúc Phi Yên thần sắc hơi có vẻ khẩn trương, nói.
Diệp Húc nhìn lại, chỉ thấy mấy nữ hài con mắt lóe sáng Tinh Tinh nhìn hắn, vẻ mặt chờ mong, cười nói: “Tự nhiên có thể.”
Khúc Phi Yên có chút vui mừng, vội vàng tế lên đan đỉnh của mình, Diệp Húc nhận lấy, vuốt vuốt một phen, chân nguyên dung nhập trong khẩu đan đỉnh này, tinh tế phỏng đoán, xem xét thủ pháp luyện khí của nàng.
Khẩu đan đỉnh này chỉ dùng một khối thâm cốc thiết tinh chế tạo thành đỉnh phôi, sau đó dung nhập các loại tài liệu luyện chế mà thành, luyện chế thủ pháp cực kỳ tinh mảnh, bất quá bởi vì Khúc Phi Yên chân hỏa không có thái dương chân hỏa cùng thái âm Xích Huyết thần diễm huyền diệu như vậy, trong đỉnh có không ít tạp chất.
Diệp Húc trầm ngâm một lát, dùng lưỡng chủng thần hỏa đem khẩu đan đỉnh này nhiều lần rèn luyện một phen, đem tạp chất trong đó khu trừ, lập tức trả lại cho Khúc Phi Yên.
Trải qua hắn rèn luyện, đan đỉnh của Khúc Phi Yên nhỏ đi đến bốn năm thành, bất quá nữ hài này rất là vui mừng, cười nói: “Vinh lâm đại sư huynh thay cung tỷ tỷ một lần nữa Thối Luyện Đan đỉnh, lại đánh vào một khối vạn năm Thiết Mẫu, cung tỷ tỷ tu thành Nguyên Đan liền có mười phần nắm chắc. Hôm nay tiểu sư thúc giúp ta rèn luyện xong ta cũng có tám phần nắm chắc, chỉ cần tìm được bảo vật cấp bậc thâm cốc thiết tinh, liền có thể tăng lên tới thập thành!”
Diệp Húc lại đem đan đỉnh của mấy nữ hài Cổ Nguyệt Nhi tế luyện một phen, lập tức tất cả đều vui vẻ.
Tu vi của các nàng sớm đã đến trình độ cô đọng Nguyên Đan, chỉ là khổ nổi tích lũy hùng hậu, cường độ đan đỉnh không đủ, cho nên mới bị nhốt tại huyễn đan cửu phẩm cảnh giới, dừng chân không tiến. Hôm nay Diệp Húc giúp các nàng một lần nữa rèn luyện, làm cho các nàng tăng thêm vài phần nắm chắc, trong nội tâm lập tức vui vẻ cực kỳ.
Xem được phương thức cùng quy cách rèn luyện đan đỉnh của các nàng, Diệp Húc cũng rất có thu hoạch, đối với đan đỉnh mà chính mình sắp luyện chế lại có một tầng nhận thức càng sâu hơn.
“Luyện chế đan đỉnh, cần bảo vật rất mạnh làm phôi, mấy người Khúc Phi Yên dùng bảo vật cấp bậc thâm cốc thiết tinh làm phôi, chất lượng cực cao, còn chưa có mười phần nắm chắc, tích lũy của ta so với các nàng hùng hậu không biết bao nhiêu lần, xem ra chỉ cần tìm được bảo vật cấp bậc vạn năm Thiết Mẫu mới được!”
Dùng tốc độ của Thiên Vũ chi dực, Diệp Húc cùng chúng nữ vẫn phải phi hành trên mặt biển mấy ngày mới đến được vạn Cổ Ma vực.
Diệp Húc thu Thiên Vũ chi dực, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mặt biển cách đó không xa tràn ngập vụ khí nồng đậm, không biết bao la cỡ nào.
Trong sương mù dày đặc, dãy núi như ẩn như hiện, mặc dù là kinh hồng thoáng nhìn, nhưng hắn vẫn chú ý tới những dãy núi này tương đối bị tàn phá, giống như tổn hại kiếm giáo, lành lạnh san sát.Thậm chí còn có vài toà núi lớn bị tổn hại, phiêu phù ở giữa không trung, bơi đi bơi lại.
Phiến Cổ Vực ngàn dặm này, khắp nơi tràn ngập một cổ khí tức âm um tùm, nhiều đóa mây đen huyết vân bay luợn trên không, phảng phất có ma đầu ẩn cư trong đó, làm người ta không lạnh mà run.
Trong đám mây trôi truyền đến trận trận gầm rú thê lương, thảm thiết đến không đành lòng nghe thấy.
“Nơi này chính là vạn Cổ Ma vực, là nơi toạ lạc của một thượng cổ đại phái mới được phát hiện.”
Trên mặt bọn người Khúc Phi Yên hiện lên vẻ cẩn thận, đạo: “Thượng cổ đại phái này so với Hoàng Tuyền Ma tông chúng ta cũng không kém bao nhiêu, không biết bởi vì duyên cớ gì mà xuống dốc, biến thành một phiến hải vực. Trong đó nguy hiểm trùng trùng, có không ít đệ tử đại phái đến đó thám hiểm, sưu tầm bảo vật, đều là có đi không có về, mọi người cẩn thận một chút.”
Bảy nữ hài đều tế lên đan đỉnh, trước bảo vệ quanh thân, Diệp Húc cũng tế lên ngọc lâu của mình, đầu huyền Đại Diễn thần chung, chúng nữ khống chế hương xa, dưới dự dẫn dắt của Diệp Húc, dắt tay nhau hướng vạn Cổ Ma vực tiến đến.
Đột nhiên, chỉ nghe một thanh âm cười ha ha nói: “Nguyên lai là Hoàng Tuyền Ma tông nữ đệ tử, nguyên một đám bộ dạng thủy Linh Linh trắng nõn nà, làm cho người ta nhịn không được mà động tâm. Các ngươi, đều tới hầu hạ ta đi!”
Phía trên hương xa, chân nguyên toàn động hóa thành một đại thủ phương viên gần mẫu đại thủ, ngang nhiên hướng hương xa chộp tới!
Diệp Húc ngồi trong xe lù lù bất động, Khúc Phi Yên bảy nữ hài lại đều mở miệng gầm lên, từ trong đan đỉnh của chính mình cũng xuất ra một ngọc thủ có phương viên gần mẫu, nhất tề đánh vào trên tay của đại thủ kia, đem nó oanh cho nát bấy.