Diệp Húc mở song chưởng ra, nhìn về phía Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ, khẽ động tâm niệm: “Chu Thiên Tinh Đấu, thêm vào thân ta!”
Chỉ thấy tinh đấu đầy trời kia đột nhiên hợp lại, hóa thành một tấm trận đồ, bao lấy thân thể hắn, giống như một kiện trường bào, ngực trái một vòng liệt dương ngực phải một vầng trăng sáng, những nơi khác là tinh đấu lóng lánh rực rỡ.
Tấm trận đồ này có thể biến hóa theo ý của hắn, cao thấp vừa người, hơn nữa có lực phòng ngự cực kỳ dũng mãnh, vừa công vừa thủ.
Diệp Húc lại lấy ra một khối ôn ngọc vạn năm cùng một ít Thiên Thanh Kim Ti, lấy chân hỏa cẩn thận thiêu đốt, tạo ra một cái đai ngọc treo ở bên hông, lập tức tế khởi Thái Dương Tinh Phiên, chỉ thấy miếng tinh phiên này càng lúc càng nhỏ, bỗng nhiên bên trong huyệt thái dương trái của hắn, biến mất không thấy nữa.
Huyệt thái dương gồm có hai huyệt khiếu trái và phải, bên trái là thái dương, bên phải là thái âm, nếu hắn tế luyện thành Thái Âm Tinh Phiên, liền có thể chứa vào trong huyệt thái dương bên phải.
Mặt Thái Dương Tinh Phiên này vừa mới nhập vào trong huyệt thái dương chủ, Diệp Húc chỉ cảm thấy một luồng lực lượng cuồng bạo dũng mãnh nhập vào toàn thân, lực lượng đó mạnh, gần như đem Cửu Chuyển Nguyên Công tăng lên một cảnh giới, khiến lực lượng của hắn tăng lên gấp đôi!
“Pháp môn của Chu Thiên Tinh Cung quả nhiên lợi hại! Gần một mặt Thái Dương Tinh Phiên liền khiến lực lượng của ta tăng lên gấp đôi, nếu đánh nhốt hết tất cả ba trăm sáu mươi lăm mặt tinh phiên vào huyệt khiếu toàn thân, phối hợp với Chu Thiên Tinh Đấu, kia lực lượng của ta sẽ bạo tăng lên loại trình độ nào đây? Chỉ sợ rất ít người có thể tiếp được một quyền của ta!”
Diệp Húc hơi hơi rung thân, lập tức tứ chi bách hài truyền đến tiếng trầm đục như tiếng sấm, hơi hơi hút khí, chỉ thấy không khí phía trước bị hắn há miệng hút một cái, không gian phạm vi mấy chục thước như sụp đổ vậy.
Hắn phun trọc khí ra, không ngờ lại làm nổi lên một trận cuồng phong cuồn cuộn, thổi bay ra cả ngoài trăm thước!
Hiện giờ, hắn gần như là một con dị thú thượng cổ, hô hấp gần như có dị tượng hơi thở thành mây, khí thành mưa vậy.
Tu luyện ra nguyên thần thượng cổ dị chủng yêu thú, hô khí thành vân, a khí thành vũ, bất kể thân thể hay là pháp lực, đều gấp mấy chục lần vu sĩ cùng cảnh giới. Dị thú dũng mãnh, thậm chí còn có thể gấp mấy trăm lần.
“Nếu ta đem 198 tinh phiên luyện chế thành công, hết thảy nhốt vào trong cơ thể, chỉ sợ lực lượng của ta, tuyệt đối có thể hơn thua được với dị chủng yêu thú thượng cổ! Tuy nhiên, tu vi của ta tất nhiên vẫn kém xa dị chủng này!”
Diệp Húc thả người đứng lên, tay áo phiêu phiêu, hướng tới Thạch Đại cổ viện mà bay đi. Trên đỉnh đầu hắn tinh lực sáu màu vẫn từ trên trời giáng xuống, cuồn cuộn không ngừng rơi vào bên trong quần áo của hắn, cực kỳ chói mắt.
Lúc tới Thạch Cổ đại viện, Diệp Húc đi thẳng vào bên trong thạch điện, tới trước một thạch cổ có ghi lại luyện bảo thuật. Hoàng Tuyền Ma Tông luyện bảo thuật, có rất nhiều loại, đủ mọi phương pháp.
Trong đám thạch cổ này, cũng có một toà đại điện, không hề ít đệ tử Ma Tông đang ở bên trong đại điện mà quan sát. Diệp Húc đối với tâm pháp phía bên ngoài không chút chú ý, đi thẳng vào bên trong đại điện.
Lần trước ở trong đại điện hắn tìm được Công Đức Kim Luân luyện bảo diệu quyết. Tuy rằng giá trị cực cao, nhưng loại linh mạch này hắn chưa bao giờ để trong lòng.
Hắn đi vào bên trong tòa đại điện, chỉ thấy trong điện bày đặt chín thạch cổ, bên trên phân biệt ghi từng loại chân hỏa, thứ nhất đó chính là Thái Dương chân hỏa.
Diệp Húc nhìn lại, chỉ thấy trên mặt đá cũng ghi các loại chân hỏa khác như Tam Muội chân hỏa, Thuần Dương Càn Minh Ly Hỏa, Nam Minh Ly Hỏa, Càn Thiên Liệt Hỏa, Huyền Âm Ma Diễm, Đô Thiên Thần Hỏa, Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Thái Âm Xích Huyết Thần Diễm.
Tám loại chân hỏa này cùng Thái Dương chân hỏa, được xưng là cửu đại thần hỏa.
“Thái Âm Xích Huyết Thần Diễm, hẳn là Thái Âm tinh lực ngưng tụ thành chân hỏa, loại chân hỏa này ta không cần phải học tập.”
Diệp Húc cẩn thận suy tư một chút, Thái Dương chân hỏa hắn đã tu luyện, Thái Âm Xích Huyết Thần Diễm chỉ cần luyện thành Thái Âm tinh phiên, liền có thể thong dong luyện thành.
Nghĩ như thế, hắn liền có thể kiêm tu hai loại đại chân hỏa, về phần Tam Muội Chân hỏa, Nam Minh Ly Hỏa cùng các loại chân hỏa khác, kỳ thực hiệu quả không sai biệt lắm, cũng không cần phải kiêm tu nhiều như vậy.
“Cao thủ tiền bối Ma Tông, đem cửu đại thần hỏa này để cùng một chỗ, thuyết minh những chân hỏa này đều là thủ đoạn luyện bảo rất tốt. Ta tuy rằng tu thành Thái Dương chân hỏa, nhưng cũng không thể khống chế nhiệt độ chân hỏa, làm cho tài liệu thường bị Thái Dương chân hỏa đốt cháy không còn. Xem ra, vẫn cần phải học tập kỹ xảo ứng dụng của Thái Dương chân hỏa, nếu không có chân hỏa cũng không thể phát huy ra được tác dụng.”
Hắn trầm ngâm một lát, vẫn lấy ra một điều linh mạch, trực tiếp rót vào trong thạch cổ ghi lại Thái Dương chân hỏa.
Chỉ thấy mặt thạch cổ này đột nhiên phát ra hào quang, vô số văn tự từ trong thạch cổ lao ra. Nó hình thành ở giữa không trung ra một chích Tam Túc Kim ô, giương cánh bay thẳng vào trong đầu hắn, hóa thành một thiên tâm pháp.
Diệp Húc nhắm hai mắt lại, cẩn thận nhận thức, trong đó quả nhiên có pháp môn khống chế nhiệt độ Thái Dương chân hỏa. Thái Dương chân hỏa được xưng là có thể đốt dung hết thảy, thiêu cháy vạn vật, nhưng dưới loại pháp môn khống chế này, có thể hạ thấp nhiệt độ của Thái Dương chân hỏa xuống nhiệt độ bình thường. Lại có thể làm cho nhiệt độ của Thái Dương chân hỏa tới hoàn cảnh khủng bố, thiêu hủy hết thảy, luyện hóa hết thảy.
Diệp Húc không thể không nói câu khâm phục, lúc trước hắn khống chế Thái Dương chân hỏa không có bất luận kỹ xảo gì cả. Khi luyện hóa đám người Nhạc Đông Dương, trực tiếp phóng hỏa đốt người, thậm chí còn mượn uy lực của địa hỏa, còn chưa thể luyện hóa được Nhạc Đông Dương, còn bị hắn đánh lén.
“Nếu đổi lại hiện giờ, ta luyện hóa Nhạc Đông Dương, tuyệt đối không quá mấy canh giờ, liền có thể làm cho hắn biến thành tro tàn!”