Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 41: Đuổi giết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Húc ói ra một ngụm trọc khí, chân khí trong cơ thể kéo dài không dứt, không ngừng chữa trị tổn thương thân thể. Hắn cùng Sơn Hỏa Tiêu ác chiến một hồi, thật đúng là tạo thành tổn thương rất lớn cho thân thể. Trong chốc lát nhất thời thương thế không thể hồi phục lại như cũ.

Diệp Húc đi tới bên cạnh hai chiếc đại đồng cầu, thầm nghĩ: “Đáng tiếc, không thể giết được con Sơn Hỏa Tiêu kia…Yêu thú này gân gốt thật mạnh mẽ, trời sinh mình đồng da sắt, đao kiếm không thương, gần như tương đương với cao thủ cảnh giới tiên thiên rồi! Muốn giết chết được nó, trừ phi tu vi võ học đạt tới cảnh giới tiên thiên, hoặc là có bảo kiếm chém sắt như chém bùn!”

Tuy nhiên Diệp Húc cũng không không phải không có thu hoạch, đâu tiên tuvi của hắn đột phá, tiến vào cảnh giới thất trọng, tương đương với uy lực bát trọng của người khác!

Lần này sở dĩ có thể đột phá, là dựa vào áp lực mà Sơn Hỏa Tiêu gây cho hắn. Nếu không có trận ác chiến này, hắn đột phá thất trọng còn phải mất ít nhất là chục ngày nữa.

Thu hoạch lớn thứ hai chính là hai đại đồng cầu trước mắt này.

Hai đại đồng cầu này chịu đựng nhiều lần hắn tấn công, thủy chung không bị đánh nát, có thể thấy được phẩm chất của nó vượt xa bình thường!

“Nếu bán đi có thể đổi được mấy trăm lượng bạc, nhưng đáng tiếc quá nặng, không thể mang đi được…”

Diệp Húc trong lòng suy nghĩ, cầm xích sắt lên, chỉ thấy một cỗ hàn băng khí lạnh lẽo từ xích sắt truyền vào lòng bàn tay hắn. Nó khiến hắn không thể không rùng mình một cái, huyết dịch dường như đông lạnh không thể lưu chuyển được.

Diệp Húc nhịn xuống ý niệm bỏ qua xích sắt trong đầu, trong lòng vạn phần khiếp sợ nghĩ: “Hai cái xích sắt này là khoáng vật gì tạo ra? Sao lại lạnh như vậy? chẳng lẽ là…”

Hắn cẩn thận đánh giá, chỉ thấy hai xích sắt này dày đặc hàn khí, thậm chí còn đông cứng một phần cây cỏ trên mặt đất. Mặt đất lúc này đã bị phủ một tầng sương lạnh màu trắng.

“Chẳng lẽ là hàn thiết?”

Diệp Húc trong lòng nhảy loạn, hàn thiết là khoáng vật rèn vu bảo, tính chất còn ở phía trên của tinh thiết. Nó quý báu vô cùng, giá trị này hai đại đồng cầu không thể so sánh được!

Hàn thiết cái loại khoáng vật này, cho dù là mấy mỏ của tam đại thế gia đặt cùng một chỗ, hàng năm cũng không thể khai thác ra quá năm mươi cân!

Sơn Hỏa Tiêu kia không biết lấy được hơn hai trăm cân hàn thiết này từ đâu, tạo ra xích sắt, xuyên giữa hai đại đồng cầu, thật là tiện nghi cho hắn rồi.

Chỉ bằng giá trị của hai xích sắt này, còn trên cả yêu thú cửu giai.

Diệp Húc trong mắt tinh quang chợt lóe, thầm nhủ: “Đem hai thanh xích sắt này cống hiến cho gia tộc, tuyệt đối có thể đổi được một lần cơ hội tiến vào vu khố trọn lựa ra một môn vu pháp! Từ đó ta có thể đi vào trong xem một chút, xem trong kho có bản đầy đủ của Thương Minh Luyện Thể quyết hay không?”

Tu vi hắn bị phế, trùng tu Thương Minh Luyện Thể quyết, phát hiện ra tâm pháp này sinh ra biến hóa mới, tu vi nâng cao mỗi trọng hắn phát hiện ra tâm pháp mới này càng hùng mạnh hơn nhiều. Hơn nữa hắn tu luyện không phải là tâm pháp đầy đủ.

Nếu có thể đạt được tâm pháp đầy đủ, Diệp Húc dám khẳng định, Thương Minh chân khí của mình sẽ đạt được bước nhảy vọt về chất!

Dùng xích sắt hàn thiết đổi lấy một môn võ học tâm pháp không có lời, nhưng nếu đổi một môn vu pháp liền đáng giá rồi!

“Người có ý không tốt với ta ở trong đây không ít, ta không thể ở lâu trong đây được!”

Diệp Húc vẻ mặt hơi đổi, từ bên tai loáng thoáng nghe thấy tiếng vó ngựa từ xa truyền tới. Tùy theo đó là vài luồng sát khí như có như không.

Trong đó có bốn đạo khí tức hơi nhỏ một chút, một cỗ khí tức khác hùng mạnh nhất, giống như đại dương mênh mông, sâu không lường được, cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

“Tiên thiên cao thủ! Là Diệp Ly sao?”

Diệp Húc hai mắt nhắm lại, cẩn thận nắm giữ khí tức của diệp Ly.

Đột nhiên, một phương hướng khác có một cỗ sát khí phóng lên cao, người này đột nhiên lộ ra khí thế, hoàn toàn khác với Diệp Ly. Nó giống như một con cự mãng, ẩn nấp bên trong, chờ thời cơ vọt ra ăn thịt người, cực kỳ khủng bố!

Chỉ sợ tu vi người này cũng bước vào cảnh giới tiên thiên võ đạo!

“Phương gia ngoại môn tuyệt học, Xích Mãng Liệt Hỏa công! Tu luyện Xích Mãng Liệt Hỏa công tới mức tiên thiên cảnh giới, hẳn là cường nhân trong đám nô tài của Phương gia. Xem ra chuyện ta giết Phương Đồng đã bị Phương Chung Sơn biết rồi!”

Diệp Húc trong lòng cả kinh, lập tức một cỗ hào khí phát ra: “Người muốn giết ta còn không ít đâu, không ngờ còn có hai đại cao thủ tiên thiên võ đạo! Có Can Sài Giao, ta muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, chuyện này đối với ta mà nói, thật ra là một lần tôi luyện hiếm có! Tuy nhiên hiện giờ thương thế chưa lành, vẫn tránh đi dưỡng thương trước thì hơn!”

Diệp Ly và Phương gia cao thủ càng ngày càng gần nơi này. Diệp Húc không hề chần chừ, nhấc hai đại đồng cầu xoay người nhảy lên người Can Sài Giao.

Thêm hai đại đồng cầu, hàn thiết xích sắt cùng bản thân Diệp Húc nữa, ước chừng có hơn hai ngàn ba trăm cân nặng. Can Sài Giao dường như không có cảm giác gì về sức nặng vậy. Bốn vó nhẹ bước, nhanh như chớp chạy thẳng vào sâu bên trong Hắc Hộc Lĩnh.

Sau khi Diệp Húc rời khỏi không lâu, năm người Diệp Bân Diệp Ly rốt cuộc cũng chạy tới. Nhìn thấy thi thể khắp nơi, mấy người trái tim băng giá, Diệp Tân thất thanh nói: “Chết nhiều người như vậy sao? Chẳng lẽ những người này gặp phải thập giai yêu thú?”

Diệp Ly xoay người xuống ngựa, cẩn thận xem xét một chút lắc đầu nói: “Hiện trường có dấu viết đánh nhau sống chết, hẳn là yêu thú cửu giai! Nếu là thập giai yêu thú, những người này đừng nói động thủ, khí thế của thập giai yêu thú bốc ra, đều có thể đè chết bọn chúng!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️