Hùng Bi lập tức cõng Diệp Húc phóng lên cao, lao đi trên mặt biển, tìm kiếm núi lửa khắp nơi.
Sau khi bọn họ rời đi, đám người Lý Tú Anh mới lộ thân ra, mỗi người sắc mặt cổ quái.
Diệp Húc cố lắm mới vào Hạo Nguyệt kỳ, cưỡng ép trấn áp mười mấy tên cao thủ Hỗn Nguyên kỳ, mười một tên cường giả Đan Đỉnh kỳ, thậm chí ba gã trùm Huyễn Đan kỳ, loại bản lĩnh này, dù là Lý Tú Anh cũng chưa nghe qua bao giờ.
Ngọc Sanh quận chúa và Vũ Văn Hạo đứng ở xa xa, cũng nghẹn họng trân trối, sau một lúc lâu không nói gì.
“Tấm Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ này, uy lực so với ban đầu lớn hơn không biết bao nhiêu lần, hơn cả vu bảo cấp trấn giáo bình thường. Xem ra trong Hải Ngoại Tiên Các, Diệp sư thúc được một món lớn…” Vũ Văn Hạo lẩm bẩm nói.
Lý Tú Anh lại khẽ nhíu mày: “Diệp sư thúc quá ỷ lại vào vu bảo, ngược lại bỏ qua tu vi tiến cảnh của bản thân, này chỉ e không phải chuyện tốt. Tu vi với vu sĩ có tác dụng rất lớn, còn hơn cả vu bảo, hắn có vẻ bỏ chính lấy phụ.”
Ngọc Sanh quận chúa và Vũ Văn Hạo đều gật đầu, bọn họ cũng phát hiện dường như Diệp Húc đi lên cực đoan, một mực theo đuổi uy lực của vu bảo, đem tu vi bản tự thân đặt ở cuối cùng.
Giờ phút này tuy hắn oai phong tám hướng, trấn áp trên dưới một trăm tên cao thủ, nhưng quả thật có vẻ bỏ chính lấy phụ.
Tu vi vu sĩ đề thăng, không những phát uy uy lực của vu bảo lớn hơn, nâng cao thực lực và tầm mắt của bản thân, còn có thể sống lâu, rất có lợi.
“Hắn là sư thúc Thánh Tôn ta, địa vị cao thượng, chúng ta khuyên hắn phỏng chừng hắn sẽ không nghe.” Lý Tú Anh lắc đầu nói.
Bọn họ cũng không đi theo Diệp Húc, dù sao mục đích lần này bọn họ tới Hải Ngoại Tiên Các là để mua tài liệu, có chuyện của riêng mình.
Không qua bao lâu, Hùng Bi liền tìm được một hòn đảo, trên đảo có sáu bảy ngọn núi lửa, từ xa nhìn lại giống như những ống khói trên biển rộng, thổi ra khói đặc cuồn cuộn.
Hùng Bi hạ xuống trên đỉnh một ngọn núi lửa, cung kính nói: “Diệp lão gia, đã tìm được núi lửa rồi.”
Diệp Húc mở mắt, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy ngọn núi lửa hình trùy này, phía dưới là vực sâu vài trăm thước, có thể nhìn đến một dòng dung nham đang gào thét bên trong, trên mặt liệt hỏa hừng hực, đỏ bừng một mảng, xa xa liền có một luồng sóng nhiệt đánh tới, cực nóng nướng người.
“Cõng ta đi xuống.” Diệp Húc trầm giọng nói.
Hùng Bi cõng hắn xuống đến bên trong núi lửa, chỉ thấy nhiệt độ bốn phía càng lúc càng cao, dù là nó cũng khó có thể ngăn cản, nó vừa mới hạ xuống trong núi lửa, lập tức ngửi thấy mùi khét của da lông bị đốt, vội vàng bỏ lại Diệp Húc, tự mình chui vào trong ngọc lâu của Diệp Húc.
Diệp Húc không để ý, quan sát bốn phía, chỉ thấy trong bụng núi lửa nhiệt độ cực cao, ngay cả vách núi cũng bị nung đỏ bừng như bàn ủi, dung nham cuồn cuộn, nổi lên từng đợt gợn lửa bay cao đến mấy chục thước, đột nhiên nổ tung, tiếng nổ trầm mà kinh người.
“Một nơi thật tốt! Địa hỏa nơi đây nóng như thế, thích hợp để ta luyện hóa tất cả những người này!”
Hắn khẽ động tâm niệm, mặt trăng màu vàng trên đỉnh đầu từ từ dâng lên, mang theo Viêm Dương hồ lô, cùng dừng phía trên dòng sông dung nham, miệng hồ lô mở ra, từng đợt sóng lửa lập tức chen nhau chui vào trong hồ lô, trong chớp mắt có trên dưới một trăm đợt sóng lửa bị hắn thu vào.
Nơi nào Viêm Dương hồ lô đi qua, dòng sông dung nham liền đông lại, địa hỏa đều bay lên, bị hắn lấy chân nguyên thu vào trong hồ lô.
Dòng sông dung nham này không biết dài bao nhiêu, liên tục bảy ngọn núi lửa, lại thông xuống đáy biển.
Diệp Húc dọc theo dòng sông bay đi phía trước, không ngừng thu địa hỏa, khó khăn lắm bay ra mấy trăm dặm, địa hỏa trong Viêm Dương hồ lô liền ngưng tụ đến cực điểm, nhiệt độ đã vượt qua Thái Dương chân hỏa của hắn, thậm chí cả Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ đều có xu thế bị đốt chảy ra!
Hắn vội vàng dừng lại, tâm niệm khẽ động, thả những người bị nhốt trong trận đồ ra, thu hồi trận đồ và những bảo vật trấn áp bọn họ, lập tức tế khởi Quy Linh Phục Ma đại trận, lại phong ấn những người này lại.
“Thái Dương chân hỏa, nung khô!”
Lúc này hắn ung dung hơn rất nhiều, Tinh đấu trận đồ rơi vào trong mi tâm hắn, hóa thành một con mắt dựng thẳng, ánh mắt mở ra, lập tức hội tụ Chu Thiên tinh lực, ngưng tụ Thái Dương chân hỏa, hừng hực thiêu đốt xung quanh Viêm Dương hồ lô!
Bên trong Viêm Dương hồ lô có địa hỏa nung, bên ngoài có Thái Dương chân hỏa luyện hóa, trong ngoài kết hợp, lập tức trong hồ lô truyền đến tiếng nổ nặng nề, làm hồ lô rung lên dữ dội, cũng là đám người Lý Côn bắt đầu liều mạng, không ngừng đánh vào vỏ hồ lô, định phá vỡ quả hồ lô này.
Còn có người đang công kích Quy Linh Phục Ma đại trận, định phá trận mà ra.
Viêm Dương hồ lô chấn động không ngớt, Diệp Húc không hề để ý, thi triển Cửu Đỉnh Vạn Pháp Yêu quyết, tế ra cửu đỉnh, trấn áp Quy Linh Phục Ma đại trận.
Viêm Dương hồ lô ngay cả Viêm Dương lôi hỏa bảy con Hỏa giao long phun ra không biết bao nhiêu năm đều có thể hấp thu, lấy năng lực của những người này, còn không thể đánh vỡ quả hồ lô này.
“Ta lấy địa hỏa và Thái Dương chân hỏa nung luyện hóa đám cao thủ này, những gì đã làm, quả thật có chút giống một tên ma đầu. Nhưng những kẻ đó vì cướp bảo vật của ta, hiện giờ chết trong tay ta, cũng là báo ứng!”
Diệp Húc thầm nghĩ trong lòng, lập tức cười khổ nói: “Nhớ ngày đó khi ta vừa rời khỏi Liễu Châu, thanh thuần ra sao, hiện giờ lại trở thành ma đầu giết người không chớp mắt. Đây là cuộc sống bức bách a…”
Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ ngưng tụ Thái Dương chân hỏa càng ngày càng nhiều, dần dần có xu thế ép địa hỏa, nung hồ lô như bàn ủi sắp tan chảy ra.
Đột nhiên, trong hồ lô truyền đến tiếng hét thảm, lại có người rốt cuộc không chịu nổi hai tầng lửa luyện hóa, mất mạng tại chỗ.
Ngay sau đó tên vu sĩ thứ hai cũng bị luyện hóa, đột tử trong hồ lô.