Tuy nhiên Diệp Hùng cẩn thận cân nhắc, lúc này mới cảm thấy La Tế Xuyên khó giải quyết hơn xa với tưởng tượng của hắn. Dù sao hắn cũng chưa từng nghĩ, nên đối phó với bản thân mình như thế nào.
“Trong tất cả vu bảo của ta, lực công kích mạnh nhất chính là mảnh vỡ Đại Diễn thần chung kia. Chỉ có điều thần chung này cũng chỉ là mảnh vỡ, không có uy năng của đại diễn thần chung chân chính. Thần chung này đối phó với những người khác, cho dù là vu sĩ đan đỉnh kì cũng khó có thể ngăn cản. Tuy nhiên để đối phó với người tu luyện cửu chuyển nguyên công, có chút thua kém.”
Đại diễn thần chung mảnh vỡ, cũng chỉ là mảnh vỡ, không thể tế luyện, hại người hại mình. Diệp Hùng nếu tế khởi đại diễn thần chung mảnh vỡ này, công kích La Tế Xuyên cũng đồng thời công kích chính mình. Tới lúc đó rơi vào thế lưỡng bại câu thương, thậm chí mình có thể bị chấn thương nhưng mà La Tế Xuyên cũng không chắc bị chấn thương.
Dù sao La Tế Xuyên cửu chuyển nguyên công cũng tinh thâm hơn Diệp Hùng rất nhiều, thân thể càng thêm mạnh mẽ hơn.
“Thiên cổ bảo tràng là sát phạt chi bảo, mấy trăm kim tàm bốn cánh công kích, làm cho người ta không thể ngăn cản.”
Diệp Hùng vừa ác chiến với La Tế Xuyên vừa cẩn thận suy tư một phen, mũi thương nhướng lên đánh lui lại Ngọc Như Ý, thầm nghĩ: “Nhưng kim tàm bốn cánh đối phó với người khác thì được, sợ rằng không cắn được quái vật bất động này. Dùng thiên cổ bảo tràng đối phó với hắn cũng không được, trừ phi vận dụng kim tàm sáu cánh. Đáng tiếc hai kim tàm của ta kia còn chưa tiến hóa thành công. Về phần Viêm Dương hồ lô đã không còn lôi hỏa, kiện bảo vật này không còn uy lực. Bàn Long kim trượng uy lực còn không bằng Thái Dương tinh phiên của ta.”
Thiên phong bảo phiến cũng bị hắn phủ định, thiên phong bảo phiến uy năng chủ yếu lấy phong sát công kích. Thang Thành luyện chế thiên phong bảo phiến này, phong sát cũng không nồng đậm thuần túy, đối với vu bảo này, hắn cũng không coi trọng.
Diệp Hùng lúc trước khi ở đại mạc Tây Hoang, liền có thể lợi dụng phong sát tu luyện cửu chuyển nguyên công. La Tế Xuyên cảnh giới nguyên công cao hơn so hắn, có thể thấy được phong sát của thiên phong bảo phiến cũng không nề hà được hắn. Trừ phi hắn có đủ tu vi đem uy năng của thiên phong bảo phiến phát huy hoàn toàn.
Diệp Hùng không khỏi đau đầu, La Tế Xuyên chính là một đậu phụ đánh không mục nát được, mệnh dài như con gián vậy.
Cho tới hôm nay hắn mới biết được những vu sĩ khác khi đấu với chính mình, tâm tình như thế nào. Chỉ sợ giống như hắn lúc này vậy, phát sầu vì không biết phải đối phó thế nào.
“Cửu chuyển nguyên công thật sự rất biến thái, ngoại trừ các loại vu pháp công kích hồn phách, gần như không có gì khắc chế được. Một khi như vậy, chỉ còn cách cậy mạnh đưa hắn trấn áp thôi, từ từ mà luyện hóa!”
Diệp Hùng hơi trầm ngâm, đỉnh đầu từng đại đỉnh bay ra, tản mát ra từng trận hung uy. Dường như có một loại lực lượng hủy thiên diệt địa xuất hiện. Trên thành đỉnh từng con dị thú thượng cổ hiện lên, giống như phù văn lưu chuyển, hướng tới La Tế Xuyên mà trấn áp.
La Tế Xuyên nhìn như không thấy, cười ha hả, thế công càng nhanh: “Thống khoái, không nghĩ tới ngươi còn thủ đoạn khác, không ngại xuất hết ra cho ta, cho ta một chút áp lực đi.”
Ông!
Lại một đại đỉnh khác bay ra, hai đại đỉnh liên hợp một chỗ, uy thế càng thêm lớn.
“Hay! Hai đại đỉnh này là vu pháp đáy hòm của ngươi sao, tuy nhiên muốn trấn áp ta còn xa xa mới đủ!” La Tế Xuyên vẫn sinh long hoạt hổ như trước, chiêu thức mở rộng, hướng tới Diệp Hùng mà công tới, thậm chí tế khởi cả tràng hạt chụp tới đầu của Diệp Hùng.
Diệp Hùng một thương đánh bay tràng hạt, lập tức rút ra ngăn trở lại kim cương xử nện xuống. Đinh đinh, La Tế Xuyên chấn động bảo linh, bị hắn trực tiếp không thèm để mắt, loại đồ vật chấn động tinh thần này, đối phó với vu sĩ nguyên thần yếu nhược thì còn được. Nhưng hắn tu luyện Di La Thiên Yêu Đế nguyên thần chân giải, nguyên thần củng cố vô cùng, căn bản không phải là đãng hồn linh có thể dao động được.
Ông!
Lại một đại đỉnh bay ra, lơ lửng trên đỉnh đầu La Tế Xuyên. Ba đỉnh hợp lực, trấn áp thẳng xuống hắn, lực lượng cuồng bạo lập tức quấy nhiễu vu pháp của hắn, khiến cho đại phẫn nộ bất động minh vương thân hình hơi hơi lay động, vu pháp không thể điều khiển tốt được.
La Tế Xuyên khẽ nhíu mày, rốt cuộc lộ ra thần sắc ngưng trọng, cười lạnh nói: “Ngươi quả nhiên có vài phần thực lực, đáng cho ta thực sự dùng toàn lực.”
Hắn còn chưa dứt lời, lại ong ong mấy tiếng, từng đại đỉnh từ trong hạo nguyệt màu vàng trên đỉnh đầu Diệp Hùng xuất hiện. Chín đỉnh liên hợp một chỗ, đồng thời trấn áp xuống dưới.
Chỉ nghe thấy ba một tiếng, đại phẫn nộ bất động minh vương bị ép dập nát tại chỗ. Sáu kiện vu bảo trong tay minh vương hết thảy rơi xuống. Loại vu pháp kết hợp với cửu chuyển nguyên công này làm cho lực lượng của hắn tăng lên ba thành, nay bị cửu đỉnh trấn áp, uy năng đại tổn, trực tiếp đánh hắn trở lại nguyên hình.
La Tế Xuyên vừa sợ vừa giận, hắn vốn tưởng rằng thủ đoạn của Diệp Hùng cũng thường thôi. Nhưng không nghĩ ra, Diệp Hùng sử dụng một môn vu pháp bá đạo như vậy, trực tiếp khắc chế đại phẫn nộ bất động minh vương của hắn, trấn áp làm cho ngay cả vu pháp cũng không thể sử dụng được.
Đã không có đại phẫn nộ bất động minh vương thêm vào, cửu chuyển nguyên công của hắn bị đánh trở lại nguyên hình, đối mặt với Diệp Hùng ở xu thế yếu nhược hơn.
“Đại phẫn nộ bất động minh vương quyết không phải là vu pháp tuyệt đỉnh cấp ở tiểu Quang Minh Thánh Địa ta, nhưng cũng cực kỳ cao minh, làm sao có thể bị người trấn áp như vậy? cửu đỉnh, chẳng lẽ là Cửu Đỉnh Vu Hoàng quyết của Hạ gia?”
Thế thương của Diệp Hùng triển khai, mặt cờ cuồn cuộn nổi lên, mang theo thái dương chân hỏa mênh mông, cực kỳ nóng cháy. La Tế Xuyên không dám nghĩ tiếp vội vàng liều mạng ngăn lại. Loại chân hỏa này ngay cả cửu chuyển nguyên công của hắn cũng có chút không đỡ được, so với đại thương kia còn nguy hiểm hơn.
Đinh! Đinh! Đinh!
Thế công của Diệp Hùng giống như cuồng phong mưa rào, liên tục đâm ra mười thương, rốt cuộc cũng phá được phòng ngự của hắn. Thương đâm thẳng lên người La Tế Xuyên, lưu lại cái lỗ máu thật nhỏ, giống như châm đâm vào vậy.
Hắn không khỏi khẽ nhíu mày, vừa rồi một thương của hắn đâm phá nắm tay của La Tế Xuyên là ỷ vào thế mạnh từ trên trời lao xuống mới làm bị thương La Tế Xuyên được. Tuy nhiên hiện giờ hắn đang giao chiến, không có cơ hội súc thế tăng lực, bởi vậy khả năng tạo thành thương tổn cho La Tế Xuyên rất có hạn.
“Vô ích!”
La Tế Xuyên chỉ công không thủ, không chút kiêng nể cười to nói: “Thân thể của ta mạnh, có thể so với vu bảo cấp trấn giáo, ngươi căn bản đừng mơ làm gì được ta!”
“Thật không?”