Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 376: Kim tàm tạo phản (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc trước hắn tế luyện kim tàm bốn cánh là phân cách nguyên thần, đem nguyên thần nhập vào bên trong đầu kim tàm. Loại thủ đoạn tế luyện này rất thiếu nhiều, tế luyện một hai cổ trùng thì không có gì, nhưng tế luyện mấy trăm con, nguyên thần tự nhiên sẽ suy yếu đi rất nhiều, mất nhiều hơn được.

Bởi vậy, Diệp Húc vứt bỏ phương pháp tế luyện của Ngũ độc giáo, mà vận dụng Công Đức Kim Luân Luyện Bảo Diệu Quyết tới tế luyện cổ trùng.

Hắn tế luyện đúng cách liên tục thu được hai trăm chích kim tàm, công đức kim luân lập tức nhỏ đi một nửa, trở nên ảm đạm.

“Không xong, công đức của ta không đủ để bắt hết thảy kim tàm này!”

Diệp Húc phi thân lui về phía sau, lúc này kim tàm đuổi theo không bỏ, từng con kim tàm lần lượt bị công đức kim luân luyện bảo diệu quyết của hắn tế luyện, thu vào thiên cổ bảo tràng.

Công đức kim luân của hắn rốt cuộc tiêu hao không còn, còn có hơn hai trăm con kim tàm lớn như bò đực truy đuổi phía sau lưng hắn.

Thu!

Diệp Húc giận tím mặt, tế khởi thần mộc vương đỉnh mà đã lâu mình không sử dụng, lập tức khẩu đại đỉnh này lớn hơn trăm mét, hương khí thơm lừng truyền tới. Hai trăm kim tàm kia ngửi thấy hương khí này, lập tức chen chúc chui vào bên trong đỉnh, chỉ trong tích tắc tất cả kim tàm bị hắn thu vào trong đỉnh.

Diệp Húc thở ra một tiếng nhẹ nhàng, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, chỉ nghe thấy tiếng gặm xèo xèo từ trong truyền ra. Trong chớp mắt thần mộc vương đỉnh bị đám tàm trùng này gặm nát.

Kim tàm đem thần mộc vương đỉnh gặm sạch, gào thét bay lên, vọt tới phía hắn.

Diệp Húc bất đắc dĩ, kim vân trên đỉnh đầu lao ra, hóa thành chín khẩu đại đỉnh lớn, trấn áp trên không trung, lấy ngàn vạn thượng cổ dị thú lao ra, rồng bay phượng múa, ngàn thú cùng múa, tản mát ra khí tức vô cùng khủng bố.

Những thượng cổ dị chủng này, chỉ cần phát ra khí tức cũng đủ làm cho đại bộ phận yêu thú bị trấn trụ, không dám nhúc nhích. Nhưng nào biết được kim tàm bốn cánh căn bản không thèm để ý, thẳng tới yêu thú trong không trung bay đi, ôm lấy liền gặm.

Diệp Húc trong lòng căm tức tới cực điểm, lại không nỡ giết hết đám kim tàm này, đành phải tạm thời rời khỏi ngọc lâu, trong mắt hung quang chợt lóe ra: “Công đức, ta cần đại lượng công đức!”

Thiên cổ bảo tràng trên đỉnh đầu hắn đón gió run run, hơn bốn trăm kim tàm bay ra, che nguyên một khoảng trời, đảo qua biển rộng. Hùng Bi đang cùng bạch tuộc quái kia ác chiến, còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy vô số cổ trùng vồ lên, giống như châu chấu vậy, ong ong bay qua người hắn.

Nơi bạch tuộc quái đang đứng đột nhiên không thấy một bóng người, thậm chí ngay cả tám kiện vu bảo trong tay hắn cũng không có lưu lại, hết thảy táng thân trong bụng trùng!

Hùng Bi ngẩn ngơ, chống thiết huyết chiến kỳ, buồn bực vô cùng.

Hắc hùng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy những cổ trùng này hình thành một mảnh kim vân cực lớn. Kim Vân hạ xuống nơi nào, thì lập tức hải tộc ở nơi đó biến mất không thấy tăm hơi.

Hải tộc bị bọn họ hấp dẫn tới ước chừng có mấy trăm con, trong chớp mắt đã bị kim tàm bốn cánh này quét ngang hơn phân nửa. Những hải tộc khác thấy thế vội vàng chạy ra bốn phía chung quanh, chui vào trong nước biến mất không thấy.

Sau đầu Diệp Húc, nhân bảo kim luân lại hiện lên, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng tiến vào ngọc lâu. Chỉ thấy hơn hai trăm kim tàm còn lại đưa một nửa số tài liệu hắn cực khổ cất giữ gặm đi hơn phân nửa, không khỏi lòng đau vô cùng.

Hắn vội vàng tế luyện hết thảy cổ trùng này một lần, thu vào bên trong thiên cổ bảo tràng. Trong lòng lúc này không biết nên vui hay nên mừng. Vui là hơn sáu trăm kim tàm bốn cánh được hắn thu vào thiên cổ bảo tràng, uy lực có thể tăng lớn, khiến cho thực lực của hắn tinh tiến, buồn là của cải của mình mất đi rất nhiều, ước chừng mất đi bảy phần.

Hùng Bi cũng không có ngoại lệ, thậm chí ngay cả vu bảo mà đầu hắc hùng này cực khổ luyện chế ra cũng bị kim tàm này ăn luôn vài món.

“Cũng may đám quỷ tham ăn này không thích ăn linh mạch, nếu không mệt muốn chết rồi…”

Thiên cổ bảo tràng là trấn giáo chi bảo của Ngũ Độc giáo, cho dù là Ngũ Độc giáo cũng không có mấy cái. Đây vẫn là Lệ Thượng Dương lo cho hắn không có thủ đoạn phòng thân nên tự mình luyện chế đưa cho hắn.

Trước kia bảo tràng không có uy lực gì, chỉ có tiện cho việc thu cổ trùng, hiện giờ bên trong bảo tràng chứa hơn sáu trăm con kim tàm, uy lực cũng trở nên cực kỳ khủng bố.

“Kim tàm bốn cánh dù sao cũng dễ dàng bị người khắc chế, chỉ có kim tàm sáu cánh mới chân chính là cổ trùng lợi hại. Nếu thiên cổ bảo tràng bên trong toàn kim tàm sáu cánh, cho dù là cường giả nguyên đan kì cũng không phải đối thủ của ta!”

Diệp Húc thở dài, đi ra ngoài không gian ngọc lầu, chỉ thấy Hùng Bi đi vào trong ngọc lâu. Sau một lúc lâu, đầu hắc hùng này hừng hực lao tới, trong tay mang theo một cây lang nha bổng bị gặm một nửa vừa muốn rít gào, Diệp Húc thản nhiên nói: “Thiết huyết chiến kỳ này tặng cho ngươi.”

Hùng Bi vội vàng im miệng, cười bồi nói: “Diệp lão gia rộng lượng, tiểu hùng tổn thất một ít linh dược và tài liệu không có trở ngại gì!”

Hắn dừng một chút, lại cười bồi nói: “Diệp lão gia, không bằng giúp đỡ tiểu hùng gỡ mặt cờ bên trên đại kỳ lại xuống, tiểu hùng quen dùng trường thương, cầm lá cờ này cảm thấy không tiện tay.”

Diệp Húc trừng mắt liếc hắn một cái, cả giận nói “Thiết huyết chiến kỳ hơn phân nửa uy năng đều ở trên mặt cờ này, bỏ đi mặt cờ, chỉ là một cây trường thương, không có uy năng của vu bảo cấp trấn giáo nữa.”

“Tiểu hùng chỉ thích đại thương vừa thô lại vừa dài…” hắc hùng khúm núm, nhỏ giọng nói thầm.

Diệp Húc không để ý tới hắn, trong lòng tính toán nói: “Yêu ma trong biển rất nhiều, ta hiện tại không biết Hải Ngoại Tiên Các ở nơi nào. Không bằng đại khai sát giới một phen, tích lũy một ít công đức, nâng cao một ít cảnh giới của nhân bảo kim luân.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)