Diệp Húc ở lại Liễu Châu không bao lâu liền cáo tứ Diệp Tần rồi cùng đám người Xuân Dịch Thủy hướng Ngũ Lĩnh sơn mà đi.
Lúc phi xuất khỏi Liễu Châu,hắn quay đầu nhìn lại thành Liễu Châu,thầm nghĩ: “Sau này chỉ sợ còn không có tới một cơ hội quay về”
Hắn trong lòng rất rõ ràng, hiện giờ chính mình cùng đám người diệp tần, diệp tư đạo đã không còn chung đường. Mình so với bọn họ chỗ đứng đã cao hơn, tầm nhìn xa hơn,dã tâm và tham vọng cũng lớn hơn.
Nếu thường xuyên trở về, chỉ tổ mang thêm tai họa cho họ.
Có người nói, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn. Đối với hắn đây chỉ là một câu nói đùa vô thưởng vô phạt. Thực tế đối với hắn mà nói, năng lực càng lớn, dã tâm càng lớn!
Diệp Húc từ khi mở ra ngọc lâu tầng thứ hai, dã tâm của hắn đã tăng lên vô cùng.
“Ta thay đổi rồi…”. Hắn bình ổn vừa đi theo Xuân Dịch Thủy, Cố Ngôn Chi vừa lẩm bẩm nói.
Xuân Dịch Thủy quay đầu lại cười nói: “Diệp sư điệt, ngươi lầm bầm cái gì vậy?”
Diệp Húc lắc đầu, đột nhiên cười nói: “ Sư thúc, người đã từng nghe qua cái tên Di La Thiên Yêu Đế chưa?”
Hắn từ trong ngọc lâu có được Đại Chu Thiên Tinh Đẩu Cấm Điển, trong đó có pháp môn tôi luyện nguyên thần gọi là Di La Thiên Yêu Đế Nguyên Thần Chân Giải. Khoảng thời gian này, hắn đã suy nghĩ hàng trăm lần vẫn không hiểu được vì sao trong ngọc lâu lại xuất hiện tâm pháp tu luyện của yêu tộc.
“ Di La Thiên Yêu Đế? Chưa nghe nói qua. “
Xuân Dịch Thủy hơi ngần ra, cười nói: “Nhưng ý tứ của chữ Di La thì ta biết. Di La nghĩa là Hạo(rộng mênh mông), Di La Thiên chính là Tây Phương Hạo Thiên. Vị Di La Thiên Yêu Đế này, ta nghĩ chắc là một vị thiên đế đã từng thống trị Tây Phương Hạo Thiên. Nhưng yêu tộc trở thành thiên đế, đã ít lại càng ít. Sao ta chưa từng nghe nói đến Di La Thiên Yêu Đế?”
Diệp Húc thở dài, không hề truy vấn, thầm nghĩ: “ Tâm pháp trong ngọc lâu, hẳn là rất phù hợp với ta, cứ theo Đại Chu Thiên Tinh Đẩu Cấm Điển tiếp tục tu luyện, nhất định là không sai. “
Nếu muốn tu luyện Đại Chu Thiên Nguyên Hoá Chân Kinh trong Đại Chu Thiên Tinh Đẩu Cấm Điển mà chỉ dựa vào bản thân hắn tự mình khiên dẫn Chu Thiên Tinh Lực thì còn lâu mới đủ, ắt phải dựa vào tốc độ khiên dẫn của Tinh Đẩu Vi Trần Trần Trận Đồ, mới có thể so được với tốc độ hấp nạp linh khí của các vu sĩ khác
Có điều Chu Thiên Tinh Lực mà Tinh Đẩu Vi Trần Trận Đồ khiên dẫn là Tiểu Chu Thiên Tinh Lực, tổng cộng có bảy mươi hai tòa. Nhưng Tinh Lực mà Đại Chu Thiên Nguyên Hóa Chân Kinh nói đến lại là Đại Chu Thiên Tinh Lực, tổng cộng cần ba trăm sáu mươi lăm tòa , gần gấp năm lần Tiểu Chu Thiên.
Trong Tinh Đẩu Cấm Điển không nói tới cách thiết lập Đại Chu Thiên Tinh Đẩu Trận Pháp. Nhưng Diệp Húc căn cứ vào Tinh Đẩu Vi Trần Trận Đồ cũng có thể suy ra được.
Hắn tâm niệm vừa động, Tinh Đẩu Vi Trần Trận Đồ tự động phù hiện.Diệp Húc vẫn theo sát Xuân Dịch Thủy, Cố Ngôn Chi. Đồng thời điều động Tinh Châu, đảo loạn trật tự trong trận đồ mà trước đây hắn đã sắp xếp .
Một tòa Tinh Trận mới dần dần hình thành trong trận đồ, khiên dẫn càng nhiều Tinh Lực tuôn vào trận đồ.
Chỉ cần đem ba trăm sáu mươi lăm tòa tinh trận sắp xếp xong, thì trận đồ này sẽ không còn là Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Vi Trần Trận Đồ, mà là Đại Chu Thiên Tinh Đấu Trận Đồ!
Số tinh châu để thiết kế Đại Chu Thiên Tinh Đấu Trận Đồ so với trước đây nhiều đến dọa người,quả thật khiến người ta phát bực.
Hắn vốn đã thiết kế một trận đồ bậc trung, do bảy mươi hai tòa tiểu trận đồ hoàn chỉnh ghép lại. Mà sau khi chia ra rồi sắp xếp lại, lại chỉ đủ để thiết kế mười bốn tòa Đại Chu Thiên Tinh Đẩu tiểu trận đồ, còn kém một tòa trận đồ bậc trung không biêt bao nhiêu mà kể.
“Có lẽ cướp sạch Tinh Thạch của trên trăm môn phái sẽ đủ cho ta chế luyện một trận đồ bậc trung…”
Diệp Húc nhấp nháy mắt, tính toán tính khả thi,cảm thấy mình ngay cả nửa phần thắng cũng không có,buồn bã thở dài: “Trước mắt xem ra,việc này cũng chỉ nói cho vui mà thôi…”
Đương nhiên, nếu hắn có thực lực này, thì không còn là chuyện đùa nữa.
Tòa Đại Chu thiên Tinh Đấu Trận Đồ này quả thực là một cái động không đáy lấp mãi không đầy. Đừng nói là đại trận, ngay cả một tòa trận đồ bậc trung hắn cũng không đủ tài lực để hoàn thành.
“Thật muốn cướp sạch tài bảo của mấy môn phái kia…”
Xuân Dịch Thủy quay lại nhìn hắn một cái, lộ vẻ tán thường nói với Cố Ngôn Chi:””Ngôn Chi,tên sư đệ này của ngươi quả thật chăm chỉ, ngay cả lúc đi đường cũng không quên tu luyện. Chẳng trách tuổi còn trẻ mà đã có uy danh và bản lĩnh như thế. Ngươi nếu cũng giống như hắn thì sớm đã tiến vào Đan Đỉnh Kỳ, trở thành trưởng lão của bản giáo rồi.”
Cố Ngôn Chi mặt mang vẻ xấu hổ,gật đầu nói: “Diệp sư đệ quả thật rất chịu khó, con không so được với y... “
Nếu hai người biết Diệp Húc lúc này đang tính toán chuyện cướp tài vật môn phái khác như thế nào, chỉ sợ sẽ không nói như thế.
“Thiếu Bảo, tới tồng đàn Ngũ Lĩnh Sơn rồi! “ Cố Ngôn Chi đột nhiên nói.
Diệp Húc vội ngẩng đầu nhìn,chỉ thấy phía trước có năm dãy núi ngang dọc, như năm con cự long quây quần một chỗ. Năm dãy núi này xuất phát từ năm hướng khác nhau, cùng tụ lại ở một điểm.
Nơi mấy dãy núi hội tụ chính là tổng đàn Ngũ Độc Giáo, nơi đó có rất nhiều động phủ, đại điện được xây dựng trên đỉnh núi, cùng với phòng ốc đền miếu tạo thành một quần thể kiến trúc khổng lồ.