Sau khi tu thành Dung Nguyên Cửu phẩm, trung tâm đại nhật sau lưng Diệp Húc nguyên khí như mây trôi, không ngừng bốc hơi, mà trong trung tâm của đám mấy, từng giọt chân nguyên như giọt mưa tí tách rơi xuống.
Những giọt chân nguyên này trong suốt sáng long lanh, thuần khiết như vô hạ kim thủy, thiểm dược quang mang màu vàng.
Cửu Chuyển Nguyên Công của hắn cũng tu luyện tới đệ cửu trọng, nguyên khí cũng được nguyên công nhiễm, hóa thành tinh khiết kim sắc.
Nguyên khí của hắn bắt đầu hướng chân nguyên chuyển hóa, từng giọt từng giọt, ngưng kết thành chân nguyên.
Quá trình nguyên khí hóa thành chân nguyên được vu sĩ hình tượng trở thành luyện giả thành thực, vì nguyên khí là chỉ thiên địa nguyên khí, sau khi được vu sĩ dung nhập tự than thì vẫn như trước có chứa thuộc tính của thiên địa nguyên khí, bởi vậy bị gọi là giả, có ý giả mượn thiên địa nguyên khí nhằm làm tăng lên tu vi tự thân.
Mà luyện giả thành thực chính là đem loại nguyên khí này triệt để luyện hóa thành tu vi tự thân, vô luận là chất hay là lượng, đều tăng lên cực kỳ rõ rệt.
Trong quá trình này, Diệp Húc cảm giác được, chất lượng chân nguyên vượt xa nguyên bản nguyên khí của hắn, dùng chân nguyên thúc dục vu pháp, ước chừng có thể đem uy lực vu pháp tăng lên không chỉ gấp mười lần!
Hơn nữa, thao túng chân nguyên, so với thao túng nguyên khí càng thêm thuận buồm xuôi gió, các loại vu pháp hạ bút thành văn, phảng phất chân nguyên chính là một bộ phận của thân thể, như là ngón tay của mình vậy, vô cùng linh hoạt.
Điều này có nghĩa là, vu sĩ tu thành chân nguyên, trong chiến đấu càng thêm tùy tâm sở dục, tâm niệm vừa động, liền vu pháp chồng chất! nguyên khí của hắn cực kỳ khổng lồ, vượt xa vu sĩ ngang cấp, còn cần thời gian mấy ngày mới có thể đem tất cả nguyên khí hóa thành chân nguyên.
Diệp Húc không nhanh không chậm, tiếp tục luyện giả thành thực, hắn khó có thể tĩnh hạ tâm lai, đau khổ tu luyện, bởi vậy thập phần quý trọng cơ hội lần này. “Chỉ cần triệt để tiến vào tam chân cảnh Chân Nguyên kỳ, ta liền có thể mở ra ngọc lâu tầng thứ hai, nhìn xem bên trong đến tột cùng có những thứ gì!” Hắn đang khổ tu, còn Hùng Bi thì cũng bề bộn không ngừng.Đầu Hắc Hùng này thừa dịp thời gian mấy ngày nay, đem Dã Lang trong cốc trong ngoài vơ vét một lần, tìm được trọn vẹn trên dưới một trăm tòa hang sói, bên trông cũng không có thiếu tiểu lang tể tử, hết thảy bị tên tiểu tử này đánh chết, xách trở lại trong ngọc lâu làm phân bón.
Lần nay lang yêu trong Dã Lang cốc có thể nói là đoạn tử tuyệt tôn, gặp phải Diệp Húc, tất cả Yêu Tộc đều bị một mẻ hốt gọn, gặp phải Hùng Bi thì thậm chí nam phụ lão ấu đều không một ai chạy thoát.
Những lang yêu này hoành hành đại mạc, đã từng giết không ít Tần Hán vu sĩ, đem bảo bối của những vu sĩ này hết thảy cất trong hang sói của mình, Hùng Bi một đường nhặt nhạnh, nhìn lại thì đã có đến cả đống tài liệu đủ để xếp thành ngọn tiểu sơn, thậm chí vu bảo cũng có hai kiện. Những vật này toàn bộ bị Hùng Bá Thiên hùng đại lão gia biến thành hàng lậu của mình, đem đến cất giấu trong ngọc lâu của Diệp Húc.
“Diệp lão gia, chỗ này là tài phú của Tiểu Hùng, ngươi cũng không thể động!” Hùng Bi cười lấy lòng nịnh nọt nói.
Diệp Húc khẽ gật đầu, đối với cái này không thèm để ý chút nào, hùng đại lão gia vơ vét nhiều tài phú hơn nữa, cũng chỉ có thể đặt ở trong ngọc lầu của hắn, những vật này tùy thời đều có thể mang họ Diệp, ngược lại không cần tính toán chi li.
Cũng không lâu lắm, đầu đại Hắc Hùng này đi lục soát Lang Vương sào huyệt, lại khiêng trở về một đống vật, hết thảy nhét vào trong ngọc lầu của Diệp Húc.
Đầu Hắc Hùng này đứng ở bên cạnh Diệp Húc, ấp úng nửa ngày, há miệng muốn nói, rồi lại đem lời nuốt trở vào.
Diệp Húc mở to mắt, liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói: “Bá Thiên huynh lại có chuyện gì?”
Hùng Bi lấy ra bốn cuốn kinh thư, đặt ở trước mặt Diệp Húc, cẩn cẩn dực dực cùng cười nói: “Diệp lão gia, kinh điển này đều là Tiểu Hùng tìm được trong hang ổ của con sói này, ngươi lại nhìn xem, có tâm pháp thích hợp với yêu tộc ta hay không? Ta tuy đã tu luyện tới Hạo Nguyệt kỳ, nhưng lại vẫn không có tâm pháp thích hợp, cũng không hiểu được vu pháp, một thân thực lực phát huy không ra bốn năm phân, làm phiền ngài nhìn thử xem ...”
Diệp Húc mỉm cười, con gấu này gần đây ngạo khí cũng bớt rồi, từ trước đến nay tự xưng Hùng lão gia, hôm nay lời nói xoay chuyển, tự xưng Tiểu Hùng, cũng là đáng quý.
Hắn nhận lấy bốn cuốn kinh thư, mơ hồ xem một lần, không khỏi sắc mặt biến hóa.
Bốn cuốn kinh thư này xác thực chính là tâm pháp chính tông của yêu tộc, hơn nữa cực kỳ tinh diệu cao thâm, là một loại tâm pháp bá đạo vô cùng được!
Loại tâm pháp này tuy kém hơn Chu Thiên Tinh Đấu luyện khí thuật cùng Cửu Chuyển Nguyên Công của hắn, nhưng Diệp Húc phỏng đoán ý nghĩa, dự đoán uy lực của tâm pháp chỉ sợ so với tâm pháp của mình cũng sẽ không thua kém bao nhiêu!
“May mắn ta trực tiếp tế lên mảnh vỡ của Đại Diễn thần chung, đem lang yêu này chấn cho trọng thương, không để cho hắn cận thân, nếu không ta liền nguy hiểm!”
Diệp Húc nhìn nhìn Hùng Bi, tự định giá một lát, nói: “Bá Thiên huynh, có biết chữ không?”
Đầu Hắc Hùng này vẻ mặt tư xấu hổ, lắc đầu nói: “Không biết. Nếu như biết thì cần gì hỏi nữa.”
“Đây không phải Yêu Tộc tâm pháp.”
Diệp Húc lập tức nói: “Mà là tâm pháp tu luyện của nhân loại vu sĩ, chắc là có vu sĩ chết ở đây, tâm pháp cũng bị bọn lang yêu này thu vào.”
Hùng Bi ảo não vạn phần, đâm ngực thở dài: “Ta cũng biết là như vậy, chẳng lẽ thiên hạ to lớn, tựu tìm không được tâm pháp lão gia ta có thể tu luyện sao?”
“Bá Thiên huynh không cần ảo não, ta một đường giết người không tính, ngược lại tìm được một bộ tâm pháp Yêu Tộc có thể tu luyện. Bộ này tâm pháp tên là Thiên Yêu đồ thánh quyết, có thể truyền thụ cho ngươi.” Diệp Húc cười nói, đem tên của bốn cuốn kinh thư nói ra.