Mai Vô Tà từ đầu tới cuối cũng không có phát hiện ra bóng dáng của Diệp Húc. Nàng đầu tiên bị Diệp Húc lấy mấy trăm đầu giao long vây khốn, thật vất vả mới lao ra khỏi vòng vây của huyết giao, cũng không ngờ được là Diệp Húc ở trên không chờ nàng đã lâu. Hắn tùy ý để nàng vọt tới dưới chân, u u mê mê mà toi mạng.
Kỳ thực, Diệp Húc không phải người hay lạm sát, tuy nhiên Mai Vô Tà tuy rằng là người chính đạo nhưng thủ đoạn tàn nhẫn, so với ma đạo chỉ hơn chứ không kém.
Người chết trên tay Diệp Húc đều là người uy hiếp hắn, muốn đẩy hắn vào chỗ chết. Mà Mai Vô Tà cũng đơn thuần chỉ vì một điều linh mạch mà giết hại vu sĩ khác.
Thiếu nữ này cho hắn cảm giác, giống như một đầu trúc diệp thanh, nhìn như cực đẹp nhưng lại có kịch độc trong người, bởi vậy hắn mới hạ sát thủ.
Diệp Húc thu hồi ba điều linh mạch kia lại, kiểm kê tài sản của Mai Vô Tà cùng vu sĩ gầy yếu kia một chút, trong lòng rất vui vẻ.
Hai người này có được ba kiện vu bảo, tuy nhiên vu bảo linh tinh cũng không được Diệp Húc để trong lòng. Khiến hắn cảm thấy vui sướng chính là trong những tài liệu này có không ít bảo vật hắn đang cần.
“Lang Gia tiên ngọc hơn ba trăm cân, Thiên Thanh Kim Ti không ngờ có hơn bốn trăm cân, còn có một khối vạn năm hàn ngọc to bằng nắm tay, những thứ này đều là tài liệu luyện chế trận đồ tinh đấu. Tiểu nha đầu và vu sĩ gầy yếu này xem ra giết không ít người, không ngờ đạt được nhiều bảo vật như vậy…”
Diệp Húc lật xem một lần, những tài liệu này không ngờ còn có không ít tài liệu cần để luyện chế Đại Diễn Thần Chung. Chỉ cần hắn tu luyện tới chân nguyên kỳ, đem những tài luyện này dung nhập vào bên trong Đại Diễn Thần Chung, liền có thể nâng cao uy lực của thần chung này tới hai ba phẩm bậc.
Đại diễn thần chung là hắn đoạt được trong tay Kỳ Liên Phong đệ tử của Minh Hà Giáo. Khẩu thần chung này có tổng cộng 49 phẩm bậc. Kỳ Liên Phong chẳng qua mới luyện tới trọng thứ ba, xa xa không phát huy được thực lực của Đại Diễn Thần Chung.
“Tài liệu này, đủ để luyện Đại Diễn Thần Chung tới trọng thứ năm, tuy nhiên thần chung trọng thứ năm chỉ sợ uy lực vẫn là chỉ hơn vu bảo bình thường một chút. Muốn đem thần chung này tăng tới mãn cấp bậc 49 phẩm, cần phải có nhiều tài liệu hơn nữa.” Diệp Húc thầm nghĩ.
Trong những đồ vật mà vu sĩ gầy yếu cùng Mai Vô Tà cất giữ còn có tâm pháp và vu pháp, tâm pháp linh tinh, Diệp Húc trực tiếp không nhìn, tuy nhiên có hai môn vu pháp hắn đại khái lật xem một lần.
Vu sĩ gầy yếu tu luyện vu pháp tên là Bát Lực Thần Vương Quyết, là một loại pháp môn ma đạo bá đạo, luyện một thân ma khí, tổng cộng phân tám đạo, tương tự với Huyết Ma nguyên hồn đại pháp của Phương Thần. Tuy nhiên uy lực còn kém hơn Huyết Ma nguyên hồn đại pháp một chút.
Còn vu pháp mà Mai Vô Tà tu luyện chính là Ngũ Lôi Chính Pháp, loại vu pháp này là tuyệt học phái Thanh Thành, quan tưởng lôi đình, sau đó lấy chân nguyên hóa thành thiên lôi.
Phái Thanh Thành có một nơi gọi là lôi nhai, hàng năm thiểm lôi oanh minh, lôi lạc không ngừng, tu luyện tâm pháp này, cần phải ngồi trên lôi nhai, dùng mắt thường nắm giữ quỹ tích của lôi điện. Dốc lòng nghiền ngẫm, sau đó mới có thể tu thành.
Hơn nữa tu luyện Ngũ Lôi Chính Pháp cần trang bị tâm pháp tương ứng mới có thể chuyển hóa tu vi thành lôi điện lực. Bởi vậy vu pháp này không dễ dàng luyện thành, trừ phi sửa tu tâm pháp phái Thanh Thành.
Tuy nhiên đối với Diệp Húc mà nói, lại không khó khăn lắm. Chu thiên tinh đấu luyện khí thuật của hắn dẫn dắt chu thiên tinh lực, trong đó quần tinh Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ là lôi hệ tinh lực.
Hắn để Bát Lực Thần Vương Quyết sang một bên, nghiền ngẫm cẩn thận Ngũ Lôi Chính Pháp một lần.
Muốn đem Ngũ Lôi Chính Pháp tu luyện tới lô hỏa thuần thanh, là một chuyện rất khó khăn. Diệp Húc chỉ tu luyện kỳ hình, không cầu thiên lôi thần vận, qua không lâu, chỉ thấy hắn nhắm mắt ngưng thần, đại nhật như luân phía sau lưng hắn đột nhiên bắn ra một đạo thiểm điện chói chang, bổ một cây đại thụ ở xa xa cháy đen!
Diệp Húc khẽ gật đầu, có chút vừa lòng, nguyên khí sau lưng đột nhiên hóa thành một mảnh lôi lực, vô số lôi quang hình thành một viên cầu thật lớn, di chuyển phía sau lưng hắn, có vẻ hạo nhiên chính khí mấy phần.
Trên người hắn, tỏa ra tràn ngập tử vi tinh lực màu tím, mênh mông cuồn cuộn, ào ạt không ngừng.
Hắn đi thẳng tới một thung lũng khác, cười nói: “Từ bây giờ mà nói, ta không phải là ma đầu ma đạo nữa mà là đệ tử phái Thanh Thành, chính đạo vu sĩ! Đồng đạo, tiểu đệ tới đây!”
Diệp Húc hạ xuống một tòa sơn cốc, chỉ thấy nơi này mãnh liệt nắng gắt, hừng hừng là lửa, cả một vùng đất bị đốt cháy vàng, không khí khô hanh, thậm chí ngay cả núi đá cũng bị cháy sạch, khô nứt, gần như biến thành một cốc toàn cát vàng.
Trong thung lũng đã có hai nhóm nhân mã, sáu bảy tên chính đạo và ma đạo vu sĩ đang chém giết lẫn nhau, trên mặt đất có ba bốn cỗ thi thể.
Cấm chế bạch ngọc đài đã bị bọn họ phá vỡ, tuy nhiên không ai kịp thu linh mạch trên ngọc đài cả. Hiển nhiên hai nhóm vu sĩ này đồng thời nhìn trúng linh mạch này, chém giết tranh đoạt của nhau.
Diệp Húc đi thẳng tới linh mạch, một ma đạo vu sĩ phát hiện ra hắn tiếp cận linh mạch lập tức bỏ đối thủ, đánh tới hắn. Một đại xà chín đầu đột nhiên nhảy ra, mở cái mồm to đầy máu của mình, chín đầu như chín tia chớp táp thẳng tới Diệp Húc!
Đây là vu pháp nổi danh lừng lẫy trong ma đạo, Cửu Xà Liên Kích, quan tưởng thượng cổ dị chủng Cửu Đầu Xà mà hình thành vu pháp!
Vu sĩ ma đạo này hiển nhiên đã gặp qua Cửu Đầu Xà, đạt được chân truyền của môn vu pháp này. Chân nguyên của hắn ngưng tụ thành Cửu Đầu Xà, tản mát ra hơi thở hung hãn của thượng cổ dị chủng, uy lực gần như có thể so sánh với thanh giao cửu kích của Diệp Húc.
Tuy nhiên, chỉ là gần như có thể so mà thôi, Diệp Húc đã luyện thanh giao cửu kích tới mức tận cùng, uy lực mạnh mẽ, không kém gì vu bảo bình thường, người thường còn xa mới bằng được.
Diệp Húc trên mặt mang theo vẻ thương hại, giơ tay chỉ ra, lập tức vô số lôi quang từ phái sau thoát ra, trong chớp mắt đã bao phủ lấy cửu đầu xà cùng vu sĩ kia. Cùng lúc đó, một đầu giao long lôi điện chạy ở bên trong, phá nát cửu đầu xà ra thành từng mảnh.
Tên ma đạo vu sĩ kia tu vi mới tới Hạo Nguyệt kỳ, còn kém cả Phương Thần, lập tức bị lôi điện bổ cho thân thể tê liệt. Ngay tức khắc có hơn trăm đầu giao long liên tiếp cắt qua, hắn chỉ ngăn cản được hơn hai mươi cắt, rốt cuộc không chống đỡ được, bị Diệp Húc cắt thành hai đoạn!
“Ma đạo tặc tử, chết chưa hết tội!” Diệp Húc thu lại lôi quang, hiên ngang lẫm liệt nói.