Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 243: Họa thủy đông dẫn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lão già kia khoát tay áo, nói: “Theo nhu cầu thôi, không cần cảm ơn chứ? Dù sao khối nguyên từ tinh thạch này, cũng là lão phu đoạt được, lão phu cô độc, cũng không có tính toán khai tông lập phái, giữ lại cũng vô dụng.”

Lão ta thu Huyết bồ đề, đi xung quanh một vòng, không tìm được thứ gì có thể vào mắt, lập tức vươn thân, bay ra La Phù đảo, thậm chí ngay cả chào đảo chủ Vạn Pháp yêu vương một tiếng cũng không, cứ thế rời đi.

Những người đứng đầu các môn phái Dao Quang Thiên Huyền liếc nhau, lập tức động thân, đuổi theo lão giả áo bào xám kia.

“Chu vương, nghe Khổng mỗ khuyên mộn câu, đừng đi cướp lão già kia.” Sắc mặt Vạn Pháp yêu vương ngưng trọng, nói với Thiên La chu vương.

Thiên La chu vương không thích nói nhiều, nghi hoặc giơ mi.

“Người kia bí hiểm, Khổng mỗ không đối phó được.” Vạn Pháp yêu vương lắc đầu, thấp giọng nói.

Thiên La chu vương mặt mang dị sắc, thanh âm như kim thạch giao trưng, sáp thanh nói: “Ngươi không đối phó được, ta lại càng không.”

Lời hắn còn chưa hạ xuống, trên mặt biển liền truyền đến một tiếng nổ ầm ầm vang lên, thanh thế long trời lở đất, làm cho đám người Vạn Pháp yêu vương đều phải bay lên để nhìn xem!

Diệp Húc cũng không nhịn nổi bay lên không trung, phóng tầm mắt nhìn, chỉ thấy trên mặt biển cách đó trăm dặm, hơn mười ngọn núi bao la hùng vĩ đột nhiên mọc lên, những dãy núi đó càng ngày càng nhỏ, lập tức biến mất không thấy.

“Đám người Dao Quang tông chủ, chỉ sợ đã chết…” Vạn Pháp yêu vương thở dài một tiếng, buồn bã nói.

Đám người Bách Hoa cung chủ, Thiên La chu vương không khỏi hoảng sợ trong lòng, đám tông chủ giáo chủ Dao Quang, thế lực cực kỳ hùng mạnh, kém bọn họ không mấy, cho dù là lão yêu như Vạn Pháp yêu vương ra tay, cũng không có thể dễ dàng giết chết, không nghĩ tới một kích của lão già kia liền mất mạng!

Kẻ đứng đầu năm môn phái, cứ mất mạng dễ dàng như thế, chỉ bởi vì bọn họ đánh giá bản thân quá cao, xem thường đối thủ, kết quả bị lão già áo xám kia dùng Bách sơn ấn một kích đánh chết, thi cốt không còn!

Người đứng đầu năm môn phái tử vong, chẳng những tạo ra sóng to gió lớn trong lòng đám người Vạn Pháp yêu vương,lại tạo ra một trận động đất ở Thập Cửu châu Đông Hải, thế lực Thập Cửu châu tất nhiên sẽ tẩy rửa một lần nữa, những môn phái khác tất sẽ xâm nhập những châu quận mà đám môn phái Dao Quang chiếm cứ, nuốt lấy thế lực đối phương, phát triển bản thân!

Lão già áo xám kia giết chết môn chủ, tông chủ các phái Dao Quang, chỉ là tiện tay, nhưng lại mang đến hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, chắc chắn sẽ tạo ra một hồi tinh phong bạo vũ!

Đám người Vạn Pháp yêu vương tâm tình nặng trĩu, lão già như thế, vu pháp thần thông, thực lực đều mạnh hiếm thấy.

Người như thế, thần long kiến vĩ bất kiến thủ, có thể gặp được một lần đã là thiên đại cơ duyên!

Đám người môn chủ Dao Quang, cũng xưng là bá chủ hùng bá một phương, nhưng trước mặt cao thủ như vậy, còn kém xa.

Diệp Húc cũng thật lâu không thể bình tĩnh lại nội tâm, tu luyện đến độ cao như lão già áo bào xám kia, thực lực long trời lở đất, thậm chí giáo chủ tông chủ một môn phái, đều có thể giết chết rất dễ dàng!

“Không biết bao giờ ta mới có thể tu luyện đến loại cảnh giới đó? Nếu có loại thực lực này, ta còn phải sợ ai nữa? Nếu kẻ nào dám trêu ta, trực tiếp nghiền chết nó!” Hắn thản nhiên nói trong lòng.

Lão già áo bào xám mua Huyết bồ đề rồi, hơn nữa thực lực người này mạnh như vậy, không hóa giải một đại nguy cơ cho Diệp Húc, bởi vậy với lão già này, Diệp Húc cũng có chút cảm kích trong tâm.

“Không biết Diệp đà chủ còn Huyết bồ đề hay không?”

Phạm Huệ Âm Lạc Già Sơn đột nhiên mở miệng cười nói: “Bản cung rất ngạc nhiên, Diệp đà chủ có thể xuất ra hai quả Huyết bồ đề liên tiếp, chỉ sợ thu hoạch rất nhiều trong Vu Hồn giới, thậm chí có khi đạt được một gốc Định Phong bảo thụ cũng nên. Diệp đà chủ nghĩ sao?”

Sắc mặt Diệp Húc trầm xuống, nhìn xung quanh.

Chỉ thấy những kẻ đứng đầu các phái đang tính toán rời đi, đều dừng chân lại, nhìn chằm chằm hắn.

Định Phong bảo thụ là một loại bồ đề, có thể định trụ phong sát, bách tà bất xâm, giá trị còn trên cả Huyết bồ đề.

Hơn nữa, loại cổ thụ này cực kỳ hiếm thấy, có một không hai, có khả năng kết xuất Huyết bồ đề, có được một gốc Định Phong bảo thụ, liền có cơ hội chấn hưng giáo môn!

“Diệp đà chủ nếu có được Định Phong bảo thụ cứ lấy ra, mấy người chúng ta có thể mua.” Thiên Âm tông chủ thản nhiên nói.

Diệp Húc giận dữ, Phạm Huệ Âm nói ra, nhìn như là vô tình, nhưng lại đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió, khiến hắn trở thành kẻ địch trong mắt mọi người.

“Phạm tông chủ, ta ở trong Vu Hồn giới chỉ đạt được hai quả Huyết bồ đề, thứ như Định Phong bảo thụ, có thể gặp nhưng không thể cầu, một tiểu nhân vật như ta làm sao có thể có?” Diệp Húc nhịn cơn giận xuống, nói.

Phạm Huệ Âm mân môi cười nói: “Diệp đà chủ thật sự không lấy được Định Phong bảo thụ? Bản cung thật không tin.”

“Ngươi tin hay không, đâu có liên quan tới ta?”

Diệp Húc thu hồi quán nhỏ, nhìn về phía vị cung chủ Lạc Già sơn này, khẽ mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng sáng: “Phạm tông chủ, Diệp mỗ nếu có thể tránh thoát một kiếp, sau này tu vi có chút thành tựu, tất sẽ tự thân lên Lạc Già sơn, lãnh giáo tâm pháp và võ học của tông chủ!”

Trong lời nói của hắn, mang theo sát khí lành lạnh.

Phạm Huệ Âm có thể vì Diệp Húc bán cho Bách Hoa cung chủ hai mươi bốn viên Đông Hải giao nhân châu, làm nàng ta mất mặt, hoặc là từ tâm tư gì khác, gây họa lên đầu hắn, khiến hắn trở thành miếng bánh ngon trong mắt nhiều tông chủ giáo chủ, ai cũng muốn cắn một miếng, khiến Diệp Húc lại một lần nữa lâm vào hiểm cảnh!

“Diệp đà chủ, ngươi đang uy hiếp ta sao?”

Phạm Huệ Âm mỉm cười nói: “Bản cung kể cho ngươi một điển cố. Có một ngày, một con kiến nói với con voi, hiện giờ ta không bằng ngươi, nhưng chờ ta lớn lên, liền một quyền đánh bẹp ngươi. Tên chuyện xưa này là không biết lượng sức, chỉ có là một trò khôi hài, con kiến nhỏ như vậy, làm sao có thể to lên đây?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)