Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 230: Tài đại khí thô (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Húc lại cùng bọn Ngưu Đức ngắm “phong cảnh” thêm mấy lần nữa, bốn đầu đại yêu lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, cùng Diệp Húc cùng một chỗ lao ra mặt nước, cười nói: “Hàng năm vào thời điểm này đều là lúc La Phù tứ quân tử bọn ta đi ngắm phong cảnh, Diệp lão đệ, nếu như ngươi cũng gia nhập vào, sau này chúng ta chính là la Phù Phù ngũ quân tử rồi.”

“Ngũ quân tử...”

Diệp Húc trát trát nhãn tình, tuy bốn người bọn Ngưu Đức cũng không có làm ra cái chuyện xấu xa gì, nhưng nhìn hành vi của bọn hắn thì có cố thế nào cũng không thể liên hệ được với hai chữ “quân tử”.

Đoàn người hướng La Phù Đảo bay đi, sau một lúc lâu, Ngưu Đức cười nói: “Diệp lão đệ, phía trước chính là La Phù Đảo.”

Diệp Húc nhìn về phía trước, không khỏi bị hấp dẫn.

Chỉ thấy cách trăm dặm về phía trước, trong Uông Dương, đứng vững một tòa tượng đồng khổng lồ, chỗ lộ ra mặt nước vẫn còn cao đến mấy ngàn thước, làm cho người ta có một loại rúng động tận tâm can.

Tòa tượng đồng không biết là do khoáng vật cấp bậc nào chế tạo, đứng sừng sững ở trong nước biển, qua không biết bao nhiêu năm, lại không có bị nước biển ăn mòn, vẫn còn ngăn nắp như mới.

Tượng đồng điêu khắc nam tử một tướng mạo trang nghiêm, rất có khí thế, phảng phất như hoàng giả cao cao tại thượng, ánh mắt của hắn thâm thúy, tựa hồ có thể nhìn thấu không gian nặng nề, nhìn thẳng bản chất của vạn vật thế gian.

Trên hai tay tượng đồng, đều tự nâng lên một hòn đảo, hai tòa đảo nhỏ này có hơn mười dặm phương viên, trên đảo tràn ngập linh khí cùng yêu khí như có như không, hữu sơn hữu thủy, có hoa cây cỏ mộc, thậm chí còn có thành thị tọa lạc trên tay của hắn.

Hai tòa đảo này chính là đại danh đỉnh đỉnh La Phù Đảo, lãnh địa của Vạn Pháp Yêu Vương.

Trên mặt biển phía dưới tượng đồng khổng lồ, còn nổi lơ lửng hơn mười ngôi đảo tự, sơn minh thủy tú, hình thành một quần thể đảo lien hoàn cự đại trên biển, đem tượng đồng vây quanh trong đó.

“Tòa tượng đồng, nghe nói là do một vị hoàng đế thời thượng cổ điêu khắc, còn cụ thể là tượng đồng của vị đại đế nào điêu khắc thì cũng không rõ.”

Hồ Phương Tẩu sờ lên chòm lông trắng trên đầu mình, cười nói: “Thương hải tang điền, trước đây nơi này nguyên là một phiến đại lục, về sau đại lục trầm hàng, biến thành Đông Hải. Yêu Vương phát hiện tòa tượng đồng, vốn cố gắng đem nó luyện hóa, chế tạo thành một kiện vu bảo, kết quả lại không thể thành công, đành phải đem hai tòa đảo nhỏ đặt lên trên tay tượng đồng, mệnh danh là La Phù Đảo. Trong hơn mười đảo nhỏ san sát phía dưới có động phủ của huynh đệ chúng ta.”

Diệp Húc không khỏi hoảng sợ, Vạn Pháp Yêu Vương danh chấn Đông Hải, lại có thể đem hai tòa đảo nhỏ nhổ tận gốc, đem đến trên tay tượng đồng, có thể thấy được tu vi hắn cực cao, không nghĩ tới liền vị Yêu Vương này cũng không thể đem tòa tượng đồng luyện hóa, không biết tượng đồng này là vị thượng cổ đại đế nào điêu khắc.

“Yêu Vương lúc trước vì luyện hóa tòa tượng đồng, đã ăn không ít đau khổ.”

Chu Thiên Cương không tim không phổi cười nói: “Lão nhân gia ông ta chứng kiến chất liệu tượng đồng, cho là bảo vật, không nghĩ tới tòa tượng đồng căn bản dầu muối không vào, dùng tu vi của hắn cũng mơ tưởng đem tượng đồng luyện hóa.”

Diệp Húc cẩn thận dò xét tòa tượng đồng, chỉ cảm thấy cử chỉ động tác của thượng cổ đại đế này phảng phất ẩn chứa thần vận nào đó còn chưa hiểu được, hồn nhiên thiên thành, mang theo khôn cùng khí phách, bễ nghễ hết thảy, bất luận cái gì đều để ở trong mắt , rồi lại bất luận cái gì đều không để ở trong mắt.

Đây là hoàng đạo, hoàng giả chi đạo.

Thiên hạ hết thảy đều về ta tất cả, cho nên bất luận cái gì đều để ở trong mắt , thiên hạ hàng tỉ chúng sinh đều bái nằm ở dưới chân ta, cho nên bất luận cái gì đều không để ở trong mắt.

“Nếu như phỏng đoán tượng đồng này, ngược lại có thể quan tưởng ra không ít loại vu pháp bá đạo tuyệt luân, ra tay chính là kinh thiên động địa.” Diệp Húc nhìn bức điêu khắc, ung dung nói.

Bọn Ngưu Đức liếc nhau, cười nói: “Diệp lão đệ, ngươi cũng cho là như vậy? Rất nhiều đồng đạo La Phù Đảo chúng ta đều có cái ý nghĩ này, bất quá muốn khai sáng ra một môn vu pháp, nói dễ vậy sao? Đại bộ phận người quan tưởng thật lâu , thủy chung không có thu hoạch, bởi vậy không giải quyết được gì.”

Viên Phương cười nói: “La Phù Đảo ta không ngừng mời người bên ngoài tới đây bởi vậy cũng có không thiếu vu sĩ đã chạy tới, cố gắng từ trong tượng đồng lĩnh ngộ ra vu pháp, cũng có không thiếu gia hỏa to gan lớn mật tính toán đem tượng đồng luyện hóa, bất quá đến nay vẫn chưa có người nào thành công qua. Hai mươi năm trước Tử Vân cung vu sĩ tới gây hấn, bịa chuyện vu khống, buộc Yêu Vương phải giao ra tượng đồng, nhắm trúng Yêu Vương đang phiền muộn, ra tay độc ác giết mấy trăm người, đem Tử Vân cung xúc thành bình địa, lúc này mới yên tĩnh đi nhiều.”

Mấy người vừa nói vừa đi, bay về một hòn đảo.

Ngưu Đức sắc mặt trịnh trọng, nói: “Diệp lão đệ, Ngũ Am lão nhân tuy tu vi không được tốt lắm, nhưng thanh danh của hắn rất tốt, đã từng hóa giải ân oán của không ít người, đối rất nhiều người có ân. Lần này trong La Phù Đảo, chỉ sợ sẽ có không ít người muốn cùng ngươi gây khó dễ.

Diệp Húc khẽ nhíu mày, hắn cũng không ngờ rằng Ngũ Am lão nhân cư nhiên lại có danh vọng lớn như thế, bất quá lão súc sinh thiên vị này, đánh chết thì đánh chết.Viên Phương cười hắc hắc nói: “Ngũ đệ đừng sợ, cùng ngươi đối nghịch, chính là cùng La Phù ngũ quân tử chúng ta đối nghịch.”

Hắn nghiễm nhiên xem Diệp Húc như một thành viên trong tiểu đoàn thể của chính mình, mở miệng trực tiếp xưng Diệp Húc là ngũ đệ.

Chu Thiên Cương ha ha cười nói: “Chúng ta La Phù ngũ quân tử tự nhiên là đồng khí liên chi, cùng chung mối thù.”

“Bất quá, Ngũ Am dù sao có một người có danh đầu hiền lành, trong đám người được hắn cứu có rất nhiều cao thủ.”

Hồ Phương Tẩu tương đối ổn trọng, nói: “Trong đó không thiếu tam đan cảnh cường giả, ngũ quân tử chúng ta cùng tiến lên, cũng chưa hẳn là đối thủ của người ta.”

Diệp Húc mỉm cười, nói: “Hảo ý của chư vị, Thiếu Bảo tâm lĩnh. Bất quá ta gây họa, đương nhiên vẫn là một mình ta gánh chịu.”

“Này làm sao có thể được chứ?”

Bốn người vội vàng phản đối, Ngưu Đức cười nói: “Ngũ quân tử chúng ta có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu, cùng một chỗ dùng con mắt “Chơi gái”, cùng một chỗ đánh nhau... Mau nhìn mau nhìn các tiểu nương tử của Lạc Già Sơn đến rồi, La Phù ngũ quân tử, mau dùng con mắt “Chơi gái” nhìn các nàng.”

Diệp Húc vội vàng nhìn lại, chỉ thấy sáu bảy vị bạch y thiếu nữ thừa chu mà đến, khác với nữ hài Bách Hoa cung khờ dại rực rỡ, thiếu nữ Lạc Già Sơn có vẻ thành thục ổn trọng hơn rất nhiều, quanh thân tản mát ra một cỗ khí tức thánh khiết, làm cho người ta gặp được thì không hề có không khiết chi tâm, ngược lại có ý. thân cận.”

Diệp Húc chú ý tới, có vài tên nữ hài trên đỉnh đầu nổi lơ lửng một tòa bảo tháp, rủ xuống nguyên khí, bảo vệ quanh thân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)