Chờ khoáng vật định hình rồi, đột nhiên bay lên, gia nhập vào trong va chạm giao kích, mài giũa bản thân!
“Nơi đây chính là một kho báu thật lớn, tùy tiện lấy một kiện vu binh, tính chất đều vượt xa Đao nguyệt đại trận của ta!” Ánh mắt Diệp Húc lập tức thẳng ra, thất thanh nói.
Chủ nhân Vu Hồn giới không biết đã chết bao lâu, Đồng Lô cốc mà ông ta để lại vẫn rèn luyện vu binh vu bảo như trước, tự động rèn khoáng vật thành hình, loại thủ đoạn này, chưa nghe thấy bao giờ!
“Khi nào, ta mới có thể đạt tới cảnh giới này…”
Diệp Húc từ từ đi vào trung tâm, đột nhiên thấy trong hàng nghìn hàng vạn bảo vật kia, một cái đồng đỉnh cổ xưa rất to đang đánh thẳng về phía trước, tản ra uy năng khủng bố, đi qua nơi nào, tất cả những vu binh chặn đường đều bị đâm cho dập nát, thậm chí một tòa bảo tháp đã luyện thành vu bảo cũng bị đâm đứt thành hai đoạn, rơi xuống mặt đất!
Ầm!
Một cái Thất Thái Lưu Ly Chung từ từ bay tới, va vào cái đồng đỉnh kia, lập tức tuôn ra hào quang bảy màu, tán đi khắp nơi, làm cho một số vu binh xung quanh bị chấn cho dập nát cả!
Thất thải lưu ly chung không hề bị tổn hại gì, ngược lại càng thêm sáng rọi tiên diễm, hiển nhiên là một loại vu bảo khó lường!
Không chỉ có thế, trong cốc còn có không ít vu bao có uy năng cường đại, uy lực không hề kém so với đồng đỉnh mà Thất thải lưu ly chung kia, đấu đá lung tung trong cốc!
Nhiều vu binh vu bảo như thế, đã tạo cho Đồng Lô cốc trở thành một nơi tràn đầy sát khí, những vu binh vu bảo đó hành động không có phương hướng, bất cứ lúc nào cũng có thể giết chết kẻ nào xâm nhập, có thể nói rất là nguy hiểm, thậm chí còn hơn cả Hắc Thổ Lĩnh!
Tuy nhiên, nơi đây cũng là một kho báu vô cùng lớn, Diệp Húc không hề nghi nghờ, nếu đám người La Sát môn chủ vào được
Vu Hồn giới, nhìn thấy kho báu phong phú như vậy, chắc chắn sẽ đánh nhau, vì sơn cốc này mà liều chết!
Của cải nơi đây, đủ để cho bất kỳ cao thủ giáo chủ nào đều phải đỏ mắt.
Diệp Húc từ từ ói ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm: “Ta vốn tưởng rằng Bách Hoa cung giàu nứt đố đổ vách, hiện giờ nhìn thấy Đồng Lô cốc, thế mới biết, hóa ra Bách Hoa cung cũng chỉ là ăn mày. Mà Vân Sơn môn ta, lại là ăn mày trong ăn mày… Thật muốn mang tất cả tòa Đồng Lô cốc này đến Vân Sơn môn ta, đáng tiếc ta lại không có đại thần thông dời non lấp biển!”
Đột nhiên, Diệp Húc chú ý thấy, không ngờ có người đã tiến vào sơn cốc, ở ngoại vi Đồng Lô Cốc, tính toán thu vu binh, không chỉ có một nhóm người.
Hai người tới gần trung tâm Đồng Lô cốc nhất, là một nam một nữ, áo trắng như tuyết, nam phong thần tuấn lãng, nữ lụa trắng che mặt, dáng người thướt tha, giống như một đôi bích nhân. Thực lực của họ cũng cực kỳ cao thâm, Diệp Húc nhìn thấy hai người đó đã luyện ra chân hỏa, hiển nhiên là vu sĩ Tam Chân cảnh Chân Nguyên kỳ, liên thủ thu vu binh, trong một thời gian ngắn họ đã thu đi vài món.
Hai người này hẳn là đệ tử La Sát môn, tuy nhiên điều khiến Diệp Húc tò mò là, La Sát môn chỉ thu nữ đệ tử, nam nhân kia không biết đến từ nơi nào mà liên thủ với nàng kia.
Mà điều làm cho hắn càng cảm thấy kỳ quái là, hai người đó đều là vu sĩ Chân Nguyên kỳ, luyện giả vi chân, đem nguyên khí luyện hóa làm chân nguyên.
Hiển nhiên hai người này trước khi tiến vào Vu Hồn giới, vẫn là vu sĩ Tam Nguyên cảnh, nhưng sau khi tiến vào Vu Hồn giới không bao lâu, liền đột phá thành công, trở thành cao thủ Tam Chân cảnh Chân Nguyên kỳ!
“La Sát môn đến tột cùng có thủ đoạn gì? Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn, đề thăng tu vi hai gã đệ tử lên cực cao, môn phái ma đạo đó nội tình thâm hậu, quả thực không thể khinh thường…”
Ở ngoại vi, còn có hai nhóm người nữa, Diệp Húc nhìn thật kỹ, một nhóm trong đó là hai gã mặc áo đỏ đệ tử Bách Hoa cung, tế khởi hai con dị thú, đang thu vu binh.
Nhóm khác là mười bốn tên vu sĩ, toàn thân tỏa ra quỷ khí dày đặc, động tác cứng ngắc, giơ tay liền chộp tới vu binh, bị vu binh chém cho mình đầy thương tích cũng không hề nhíu mày lấy một cái.
Diệp Húc tâm vừa động, lập tức biết lai lịch của những vu sĩ đó, thầm nhủ: “Hóa ra là thi binh của Quỷ Vương tông, loại thi binh này chỉ dùng thi thể vu sĩ luyện chế mà thành, hiệu quả ngang vu binh! Chẳng qua, tên đệ tử Quỷ Vương tông kia, rốt cuộc ở nơi nào?”
Hắn còn chưa tìm ra phương hướng đệ tử Quỷ Vương tông, đã thấy nữ đệ tử La Sát môn và tên nam vu sĩ kia xâm nhập vào trung tâm Đồng Lô cốc, chân nguyên của hai người hóa thành bàn tay to, cùng chộp tới Thất thải lưu ly chung kia!
Ầm!
Thất thải lưu ly chung đột nhiên phát ra một tiếng chuông vang, chấn hai bàn tay chân nguyên của hai người kia dập nát, một luồng sáng bảy màu mờ mờ từ trong chung lao ra, quét qua hai người kia, liền hút bọn họ vào trong chung, một lúc lâu sau, một đống bột xương từ trong chung rơi xuống.
Diệp Húc không khỏi sởn tóc gáy, hai gã vu sĩ Chân Nguyên kỳ này, không ngờ chỉ mới một hiệp, liền bị khẩu Thất thải lưu ly chung luyện chết, ngay cả đường sống đều không có!
Đồng thời hắn lại hưng phấn vạn phần trong lòng, chộn rộn: “Cái Thất thải lưu ly chung này, không ai tế luyện mà lợi hại như thế, dựa vào uy năng tự thân, liền dễ dàng luyện chết vu sĩ Chân Nguyên kỳ, tuyết đối là vu bảo hiếm có! Vu bảo trong Đồng Lô cốc, uy năng khẳng định vượt xa vu bảo bình thường, đáng giá để mạo hiểm!”