“Người này họ Diệp tên Húc tự Thiếu Bảo, trên Vu Hoàng sách chỉ có họ tên hắn, không hề có lai lịch của người này, rất khả nghi!”
Chân Thiên Công quan sát bức chân dung Diệp Húc nhiều lần, cau mày nói: “Nhưng phàm là Vu Hoàng thiên giới, bởi vì hấp thu khí vận thiên giới nên đều sẽ không thoát khỏi giám sát của Vu Hoàng sách, lai lịch của người này không có trong Vu Hoàng sách, e rằng người phái hắn đến là một vị vô cùng giỏi giang, có thể nghịch thiên cải mệnh, nghịch chuyển thiên cơ, khiến chúng ta không có cách nào thôi diễn ra lai lịch của hắn, cũng không biết người đứng sau lưng hắn rốt cuộc là ai.”
Một vị nguyên lão Ngọc Hư Cung trầm ngâm nói: “Người này âm hiểm cùng cực, cư nhiên phái một tên Vu Hoàng trẻ tuổi giống hệt kẻ tồn tại cấm kỵ kia đến, Thiên Hậu nếu như gặp tên họ Diệp này rồi chắc chắn sẽ náo loạn thần trí, đến lúc đó nếu bị người đánh lén thì sẽ vô cùng nguy hiểm! Chu Công, tên này nên xử lý ra sao?”
Tịch Phong Đào ánh mắt chớp động, không biết có dụng ý gì, cười nói: “Nếu như giết tên thiếu niên họ Diệp này, thì người phái hắn đến chắc chắn sẽ lại một kẻ khác đến. Ngọc Hư Cung ta nay là tiêu điểm của thiên hạ, gian tế đã đủ nhiều, thêm hắn cũng không nhiều lên, thiếu hắn cũng không ít đi, để hắn tiến vào đã có Ngọc Hư Cung ta quản giám, bất kỳ kẻ nào cũng đừng mơ tưởng gây lên sóng gió ở nơi đây!”
Một lúc lâu sau, sơn môn Ngọc Hư Cung thình lình mở rộng, chỉ nghe một giọng nói già nua từ trong vọng ra: “Chư vị thiếu niên tuấn kiệt, tiến vào trong đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây