Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 1: Võ đạo tiên thiên (1)

Hết Chương Chương Tiếp

Liễu Châu thành nằm ở dưới chân Miêu Cương Bách Man sơn, lưng giáp sông núi, cảnh sắc thanh tú xinh đẹp.

Nơi này có nhiều hậu duệ Cửu Lê, dân phong dũng mãnh, người trẻ tuổi thân thể cường tráng, lưng hùm vai gấu, là lên núi làm nghề săn thú. Một người có thể khiêng trên dưới một trăm cân lợn rừng mà vẫn có thể chạy đi như bay.

Phong tục ở đây khác với Trung Nguyên, người ở đây kiệt ngạo bất tuân, tín ngưỡng thập đại ma tôn, trong nhà cung phụng ma thần, khu thần lộng quỷ. Bởi vậy Bách Man Sơn cũng là nơi tụ tập của ma đạo vu sĩ.

Sáng sớm, võ trường ngoại viện Diệp Phủ, gần trăm đệ tử Diệp gia đang tập võ nơi này. Thắt lưng như cung, quyền như tiễn, cánh tay như roi, quyền cước đánh xuống, miệng hô quát tháo, khí thế như hồng.

Mấy đệ tử thi thoảng nhìn về một chỗ khác ở trong võ trường, trong mắt hiện ra thần sắc hâm mộ cùng ghen tị.

Một nơi khác của võ trường, một thiếu niên áo lam lẳng lặng đứng trên mặt cỏ, bước chân chữ bát, hai mắt khép hờ, từ từ thổ nạp.

Nếu có võ đạo cao thủ ở đấy lúc này, tất nhiên sẽ chấn động, bởi vì hơi thở của thiếu niên này cực kỳ ngân nga, gần như tới hoàn cảnh mà thường nhân khó có thể tưởng tượng ra được.

Lục phủ ngũ tạng của hắn đã luyện tới cảnh giới như cương như sắt, giống như một cái máy quạt gió thật lớn, những dòng khí hít vào thở ra làm cho cây cỏ chung quanh bị thở trúng thì cong hẳn đi. Cho dù là cao thủ nội gia khổ luyện võ đạo mười năm cũng không chắc có thể làm được như thế này!

Thiếu niên này tên là Diệp Húc, tự Thiếu Bảo, năm nay mới mười bốn tuổi, khuôn mặt non nớt có chút thanh tú. Hắn là huyết mạch chi thứ của Diệp gia, đứng hàng thứ bảy trong những con cháu cùng thế hệ.

Diệp gia là Vu Hoang thế gia lừng lẫy Liễu Châu thành. Phủ chủ Diệp Tư Đạo nổi danh ma đạo. Diệp Tư Đạo tu luyện “Mãng cổ chu cáp đại lực thần công”, vu pháp thông thần, là vu sĩ có thực lực mạnh nhất Liễu Châu, có được gia nghiệp khổng lồ.

Diệp phủ hơn nghìn mẫu đất, tráng lệ vô cùng, bên trong đình viện mọc san sát, thậm chí ngay cả nô bộc nhiều năm cũng thường xuyên lạc đường ở bên trong.

Diệp gia gia nghiệp lớn, trong phủ cao thấp bao gồm cả gia nô đều tập võ nghệ. Trong gia nô cũng không thiếu gì cao thủ, thậm chí tu luyện võ đạo tới cảnh giới tiên thiên cũng không ít.

Diệp Húc cha mẹ chết sớm, bảy tuổi hắn tu luyện Thương Minh luyện thể quyết, chỉ nửa canh giờ luyện ra chân khí, tu vi đột nhiên tăng mạnh. Hai năm sau liền đem Thương Minh Luyện Thể quyết luyện tới tứ trọng. Hắn được Diệp phủ công nhận là kỳ tài ngút trời, thậm chí phủ chủ Diệp Tư Đạo coi trọng hắn, coi hắn là trọng điểm bồi dưỡng.

Cho tới lúc này, Diệp Húc đã đem Thương Minh Luyện Thể quyết luyện tới cửu trọng, khoảng cách tới võ đạo tiên thiên chỉ còn một bước xa!

Ngoài võ trường, hai vu sĩ trung niên đứng đó, chấp sự nội phủ Diệp Tư Chân vuốt cằm cười nói: “Thiếu Bảo quả không hổ là kỳ tài ngút trời, ngắn ngủi bảy năm đã tu luyện Thương Minh Luyện Thể quyết tới cửu trọng. Năm mười bốn tuổi liền đánh vào thập trọng, tiến vào võ đạo tiên thiên, rất có tiềm chất như ta năm đó!”

Một vu sĩ khác tên Diệp Tư Thiên cũng là nội phủ chấp sự nghe vậy cười ha hả nói: “Lão bát, ngươi đừng sơn son thiếp vàng lên mặt mình đi. Ai chẳng biết năm đó ngươi 26 tuổi mới trở thành võ đạo tiên thiên cao thủ!”

Diệp Tư Chân thẹn quá hóa giận hung hăng đấm hắn một quyền nói: “Lão cửu, tên cầm thú nhà ngươi, chỉ biết nắm cổ ta thôi!”

Diệp Tư Thiên cười mắng một câu, ánh mắt ngưng trọng: “Nếu Thiếu Bảo trước hai mươi có thể tiến vào võ đạo tiên thiên, chẳng phải nói là, hắn sẽ có thể trở thành vu sĩ trẻ tuổi nhất Diệp phủ ta ba trăm năm qua, thậm chí vượt cả tổ tiên sao?”

Muốn trở thành vu sĩ, trước hết phải tu thành võ đạo tiên thiên, đem nguyên thần trong cơ thể chăm sóc dần dần lớn mạnh, đây là kiến thức phổ thông của toàn bộ Vu hoang thế giới.

Diệp Tư Chân gật nhẹ đầu nói: “Tổ tiên mười lăm tuổi trở thành vu sĩ, khai sáng Diệp phủ. Nếu Thiếu Bảo trong năm nay có thể trở thành vu sĩ, chỉ sợ thành tựu của hắn sau này, thật sự vượt qua tổ tiên … a?”

Diệp Tư Chân đột nhiên hô một câu, ánh mắt trợn tròn nhìn Diệp Húc, thất thanh nói: “lão cửu, chỉ sợ căn bản không tới cuối năm, thằng ranh Thiếu Bảo này không ngờ hiện giờ có thể bước vào võ đạo tiên thiên.”

Diệp Tư Thiên thân hình chấn động, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy dưới chân Diệp Húc sinh ra một dòng chân khí xoay trời, chỉ cảm thấy khó có thể tin được: “Ngưng khí thành cương …. Không ngờ hắn đã luyện Thương Minh Luyện Thể quyết tới thập trọng rồi.”

Lúc này, những đệ tử của Diệp phủ khác cũng đã dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Húc, trên mặt hiện ra đủ vẻ phức tạp.

Chỉ thấy dưới chân Diệp Húc, cô khí tụ hình tròn kia đã ngưng tụ không tiêu tan. Hơn nữa tốc độ vận chuyển của nó càng lúc càng nhanh, càng lúc càng khuếch dần tới eo, bụn, đầu hắn. Cuối cùng nó bao phủ hắn vào bên trong, dường như là một loại lốc xoáy nhỏ.

Trận gió tiến tới, cỏ cây trên mặt đất đều bị nhổ lên, trong trận gió lập tức tất cả bị dập nát.

Ngưng khí thành cương!

Thương Minh Luyện Thể quyết thập trọng, ý nghĩa tu vi võ đạo đã bước vào một cảnh giới mới, ngưng khí thành cương, trở thành tiên thiên cao thủ!

Hơn trăm đệ tử Diệp gia, có người thậm chí cả đời không thể sờ tới cánh cửa này được. Mà Diệp Húc lúc này đã bước tới cánh cửa đó, tiến vào cảnh giới mà bọn họ mong muốn nhưng không được!

Qua hồi lâu, cương khí từ từ tán đi, Diệp Húc mở hai mắt, lộ ra sắc mầu vui vẻ, thầm nghĩ: “Trời không phụ người có lòng, cuối cùng cũng đã đem Thương Minh Luyện Thể quyết luyện thành cương khí, hiện tại ta chỉ còn cách cảnh giới vu sĩ một bước xa mà thôi!”

Trong lòng Diệp Húc rất rõ ràng, ở trong đám đệ tử Diệp phủ, chỉ có hắn là che mẹ mất sớm, không có bất luận bối cảnh cùng căn cơ gì cả. Tuy rằng hắn lưng đeo danh võ học thiên tài, đạt được phủ chủ Diệp Tư Đạo coi trọng, nhưng mà đối với hắn mà nói đó chỉ như phù vân mà thôi.

Diệp phủ dù sao cũng là Vu Hoang thế gia ở Miêu Cương, chỉ có thể trở thành vu sĩ mới có thể chân chính đạt được coi trọng của gia tộc. Trở thành trọng điểm bồi dưỡng, hơn nữa sau khi trở thành vu sĩ, thân phận, địa vị tăng lên gấp bội. Quyền thế thật lớn, có được quyền sinh sát trong tay!

Võ đạo có tất cả mười trọng cảnh giới, tu luyện tới võ đạo tiên thiên, đã là đỉnh phong của phàm nhân rồi.

Hết Chương Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 58%👉

Thành viên bố cáo️🏆️