“Không cần vẽ vời thêm chuyện, ta cũng biết thuật tinh luyện ra đan nguyên, đợi sau khi ra khỏi chỗ này, sau đó tinh luyện ra đan nguyên, chúng ta lại phân chia sau.” Lục Tiểu Thiên lạnh lùng hồi đáp một câu, đám người Tông Thịnh này không yên tâm về hắn, thì hắn cũng làm sao mà lại tin tưởng được họ.
Trong lúc nói chuyện, động tác của Lục Tiểu Thiên không hề chậm, vung kiếm đào lấy một cây Xích Trúc San Hồ khác có hoả hầu gần lâu nhất, còn Lạc Thanh thì thu lấy cây có hoả hầu lâu nhất ở đây, ngay cả Kim Nguyệt cũng đào được một cây.
“Đáng chết!” Lúc này Đà lão đại giận dữ không thôi, hung quang trong mắt lấp loé. Hiển nhiên còn có chút không chắc chắn, muốn dứt ra khỏi hai con Yêu Hải Đảm này gã cũng phải dốc hết toàn lực mới được, hơn nữa nhân thủ dưới tay đã tổn thất thảm trọng, nếu như giết qua bên đó, đối mặt với mấy người Lục Tiểu Thiên thực lực mạnh mẽ như vậy, gã cũng không có bất kỳ phần thắng nào. Về phần trước đó đạt thành hiệp nghị bằng miệng, một khi sự cân bằng giữa hai bên bị phá vỡ, thì cũng chẳng còn tác dụng gì cả. Lúc này, gã chỉ có thể nhìn chằm chằm bảo vật bị một đám người Lục Tiểu Thiên, Lạc Thanh lấy đi.
“Lão đại, hiện tại chúng ta làm thế nào?” Tên lùn hư nhược nói.
“Có thể làm thế nào, chạy!” Đà lão đại phẫn nộ gầm lên, thân thình phóng lên mặt hồ. Bảo vật đã bị đối phương lấy đi, nếu còn lưu lại dưới đáy hồ, trừ phi đầu óc có vấn đề mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây