Lục Tiểu Thiên hai tay ôm trước ngực, ánh mắt âm trầm bất định. Không chỉ có đám tu sĩ của Thanh Đan Cung, mà còn có tu sĩ Dị vực. Tình hình trước mặt quả thật là phức tạp, tam đại gia tộc cũng vừa mới tìm được chìa khóa mở ra Hỗn Nguyên Đạo Tàng, đám người này liền lập tức đến đây. Lẽ nào khi ở Thông Thiên hồ cũng có tu sĩ Dị vực, và người của Thanh Đan Cung truyền tin tức ra ngoài? Chắc hẳn không tới mức như vậy, cho dù là lúc đó truyền tin tức ra ngoài, thì sợ rằng đám người này cũng không thể nào vừa vặn đi tới nơi này như vậy. Không sớm không muộn, mà lại vừa khéo như vậy, cách giải thích duy nhất chính là bên trong tu sĩ của tam đại gia tộc này có lẽ có nội ứng!
“Hồ huynh, xem ra cục diện không đúng lắm.” Lữ Điền Lâm cảnh giác nhìn xung quanh dãy nũi mênh mông này, tuy rằng dựa vào một đôi mắt thường, tạm thời còn nhìn không thấy nơi đối thủ ẩn núp. Bất quá thần thức của người tu tiên luôn luôn nhạy bén hơn nhiều, tu vi càng cao thì càng hơn nữa. Hiện tại lão đã cảm thấy bầu không khí có chút không thích hợp, dù sao lão đã là cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, mười mấy tên tu sĩ Dị vực cũng đứng cách không xa, lão có thể cảm ứng được cũng là chuyện bình thường. Dù sao trong tu sĩ Dị vực, cũng có kẻ tu vi tương đối thấp.
“Mặc kệ họ, Hỗn Nguyên Đạo Tàng này tuy rằng có lời đồn có bí mật thành tựu Kim Đan đại đạo. Nhưng bên trong cũng cực kỳ hung hiểm, không ít người biết được tin tức này từ trong miệng tu sĩ Luyện Khí kỳ, nhưng tu sĩ Luyện Khí kỳ thực lực có hạn, khu vực có thể tiến vào cũng không nhiều. Nếu không có kinh nghiệm mà lỗ mãng xông vào, rất nhanh sẽ niềm mùi đau khổ, có lúc không phải nhiều người là có thể giải quyết vấn đề. Trong đạo tàng có nhiều loại thuộc tính công kích, hoàn cảnh biến hóa khôn lường, cho dù là tiến vào cùng một phương hướng, cũng chưa hẳn có thể đi cùng nhau. Nếu thật sự đi cùng nhau, với thực lực của chúng ta cũng chưa chắc phải sợ họ.” Hồ Thiên Sơn hừ lạnh nói, thực lực của lão còn mạnh hơn Lữ Điền Lâm mấy phần, tự nhiên sớm đã chú ý tới pháp lực ba động không tầm thường ở xung quanh.
“Nếu đã như vậy, chúng ta cứ tiến vào trước, nếu như có thể giành trước một bước đạt được dị bảo trong đó, có bảo vật trong tay, càng không phải sợ đám gia hỏa lòng mang mưu đồ xấu đó nữa.” Nghiêm Thiết Lâm cũng không quá quan tâm đám người ở trong bóng tối vụng trộm toan tính. Đương nhiên, đây cũng là dưới tình huống có mấy tên cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ như bọn họ tọa trấn, hơn nữa bọn họ cũng hiểu rõ rất nhiều về Hỗn Nguyên Đạo Tàng này, nên cũng chiếm nhiều tiên cơ hơn.
Hồ Thiên Sơn gật đầu, ném viên Ngũ Sắc thạch to bằng cái thớt lên không trung. Viên Ngũ Sắc thạch đó lơ lửng giữa không trung, bắt đầu từ từ xoay tròn, hơn nữa càng xoay càng nhanh. Một lát sau đã không còn nhìn thấy hình dáng ban đầu của nó nữa, chỉ nhìn thấy một khối mơ hồ. Sau đó cái thác nước cao hơn ngàn thước và cái đầm nước ở phía dưới đều hình thành một vầng sáng vây quanh Ngũ Sắc thạch đang xoay tròn kia, tạo thành một cái vòng xoáy khổng lồ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây