Ánh mắt La Tiềm nhìn Lục Tiểu Thiên đột nhiên co rút. Tổng Hổ bị người nọ vô thanh vô tức giết chết, có thể thấy được thực lực địch nhân mạnh như thế nào. Nhưng Lục Tiểu Thiên lại có thể ngăn cản được, có lẽ địch nhân không chỉ một người. Nhưng nếu như là một người, há chẳng phải nói y vẫn đang nghiêm trọng đánh giá thấp thực lực của Lục Tiểu Thiên?
“Xem ra sau này phụ trách tuần tra nhất định phải hai người đi cùng nhau mới được, nếu không chỉ sợ lại xuất hiện sự tình tương tự.” Tuân Tu trầm giọng nói.
“Có lẽ nên sớm báo tin cho tông môn, báo cáo việc chúng ta gặp phải chuyện ly kỳ ở nơi này. Trước là đã giết chết mấy tên tu sĩ của Ưng Vũ Môn, nhưng hiện tại ngay cả thực lực và số lượng địch nhân mà chúng ta cũng không rõ, còn tổn thất cả Tống Hổ và một người khác. Có thể thấy được tình thế ở Tây Nguyên quốc xác thực vô cùng nguy cấp, có thể không phải đám người chúng ta có khả năng khống chế được.” Lục Tiểu Thiên nói.
“Tông môn khống chế hàng trăm cái quốc gia thế tục, Tây Nguyên quốc đã có tám người chúng ta rồi. Trừ phi phát hiện lượng lớn địch nhân, nếu không trong thời gian ngắn, sợ rằng khó có người tới chi viện.” Tuân Tu lắc đầu nói.
Lục Tiểu Thiên nhướng mày, mặc dù cảm thấy những gì Tuân Tu nói cũng không phải rất chuẩn xác. Nhưng ở đây tu vi của Tuân Tu là cao nhất, tư cách cũng lớn nhất. Hắn lại không hề nắm chắc tình huống như thế nào nên có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Nếu đã như vậy, sau này bản thân cẩn thận thêm một chút là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây