Lục Tiểu Thiên nghĩ thấy bản thân là một sư phụ không xứng chức, hiếm khi có thời gian rảnh rỗi nên cũng không chần chừ, lần lượt tế ra một con khôi lỗi Kim Đan kỳ và một con khôi lỗi Trúc Cơ kỳ để giao đấu với hai người.
Dù là khôi lỗi, nhưng dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên, chiêu thức ra đòn như có thần trợ, thu thập Ngư Tiểu Kiều và Hạng Hoa tự nhiên không tốn bao nhiêu khí lực.
“Tiến bộ không tệ, sát khí trên người nặng hơn một chút, từ nay về sau mỗi ngày đều phải đối chiến với khôi lỗi do ta khống chế.” Sau khi thu thập hai người một trận, Lục Tiểu Thiên nói.
Hạng Hoa xoa xoa má hơi ê ẩm, vừa rồi y bị khôi lỗi hình hổ vỗ một cái vào mặt, đánh không nhẹ chút nào, may mà người khống chế khôi lỗi là sư phụ, nếu không cú đánh của khôi lỗi này đủ để đập nát đầu y. Nghe Lục Tiểu Thiên nói vậy, Hạng Hoa vừa cười khổ, đồng thời vừa có chút mong đợi. Tuy bị đánh cho thê thảm, nhưng những công pháp và chiến kỹ mà trước đây y tự cho là bản thân đã tu luyện rất tốt, lúc này khi đối chiến với khôi lỗi của sư phụ, gần như toàn là sơ hở. Kiểu đối chiến này cũng mang lại rất nhiều lợi ích.
Ngư Tiểu Kiều không khóc nhè như lần trước nữa, nhưng cũng đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhìn Lục Tiểu Thiên với vẻ không phục, nói: “Hồ Tử thúc thúc bắt nạt người ta, cho dù thực lực của khôi lỗi không bằng con và Hoa sư huynh, nhưng với thần thức cường đại của thúc, có thể dễ dàng nhìn ra sơ hở của chúng con, đủ để đánh cho hai người chúng con tơi tả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây