“Để vãn bối lấy giúp Long thiếu gia.” Lâm Thanh liếc mắt đã nhìn ra sự do dự trong lòng Đỗ Quyên, không định cho nàng ta cơ hội lật ngược tình thế, trực tiếp bước tới, định lấy mấy bình linh đan trong tay Đỗ Quyên.
Ánh mắt Đỗ Quyên nheo lại, phản ứng cũng không chậm, lùi lại một bước, tránh khỏi động tác của Lâm Thanh, nhìn Long Phi Dật cầu khẩn nói.
“Long thiếu gia, Đan công tử, công chúa, mấy vị đều là quý nhân, vãn bối chỉ là một nữ tỳ nhỏ bé, không chịu nổi cơn thịnh nộ của các vị, dâng lên linh đan cũng không dám oán trách. Chỉ là vị khách trước đó đã trả linh thạch rồi, nếu vãn bối giao linh đan ra như vậy, sau này nếu khách nhân trách tội, vãn bối cũng không gánh nổi. Cho dù Đan Dược điện chịu một phần bồi thường, phần còn lại vãn bối có bán mạng cũng không trả nổi, Long thiếu gia không bằng trực tiếp thương lượng với vị khách kia, chắc chắn sẽ có kết quả tốt hơn.”
“Long công tử, hay là thôi đi, chúng ta nghĩ cách khác, không cần làm khó một nữ tỳ. Nếu không được thì không đi Băng Sương hạp cốc cũng không sao.” Hạng Liên Nhi nhìn Long Phi Dật nói.
“Sao có thể được, chuyến đi Băng Sương hạp cốc rất quan trọng đối với công pháp tu luyện của công chúa, với thân phận của bản công tử, tự nhiên không cần phải so đo với một nữ tỳ. Chỉ là chắc hẳn người mua linh đan này sẽ biết điều.” Long Phi Dật khoanh tay đứng nhìn, nói với Đỗ Quyên: “Người mua Vũ Giáp linh đan này đang nghỉ ngơi ở đâu? Bản công tử muốn nói chuyện với hắn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây