“Ma vật gì?” Lục Tiểu Thiên hỏi.
“Ma Tinh cầu, chắc hẳn Lục huynh không ném nó như đồ bỏ đi chứ.” Hạng Nhất Hàng hỏi.
“Tự nhiên là không, chỉ là một khi lấy Ma Tinh cầu ra, chẳng phải sẽ bị người của Ma tộc cảm ứng được sao? Đến lúc đó chẳng phải là tự lộ sơ hở?” Lục Tiểu Thiên nghi hoặc nói.
“Lục huynh chỉ biết một mà không biết hai. Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi Lục huynh chém giết Ma tộc tinh sứ, Ma tộc đã dùng những thủ đoạn khác để luyện chế Ma Tinh cầu khác để khống chế những Ma Hồ tộc còn lại. Thực ra bọn chúng chỉ có thể cảm ứng được đại khái vị trí của khí tức tương tự, chứ không thể phân biệt được đó là Ma Tinh cầu hay Ma Hồ tộc. Nếu ở những nơi xa căn cứ, Lục huynh cầm Ma Tinh cầu tự nhiên sẽ dễ bị phát hiện. Nhưng Ma tộc ra vào Toái Tinh cốc rất nhiều, bọn chúng biết giám sát từ đâu?” Hạng Nhất Hàng phân tích.
Lục Tiểu Thiên nghĩ một lúc, cảm thấy cũng có lý, nhưng hiện tại tạm thời chưa phải lúc trả lời: “Đợi ta lấy được Băng Tủy Nguyệt Khuyết Sa của Nguyên Lão Hội rồi hãy nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây