Sau một trận đại chiến, Linh Vụ sơn vực dần yên tĩnh trở lại. Vùng xung quanh đã được cấm vệ dọn dẹp gần xong, mùi máu tanh gai mũi trước đó đã không còn nữa. Chỉ là khi cấm vệ dọn dẹp tàn cuộc nhìn về phía Lục Tiểu Thiên, đặc biệt là Hạng Nhất Hàng, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi, tên gia hỏa trước mắt này là nhân vật mà ngay cả đại tu sĩ hoàng tộc cũng không làm gì được.
Thấy tình hình đã lắng xuống, Hứa Tịnh thở phào nhẹ nhõm. Phần lớn thời gian, Hứa Tịnh đều ở lại, cùng Lục Tiểu Thiên cảnh giác với những kẻ địch tiềm phục xung quanh. Thỉnh thoảng, Hứa Tịnh cũng ra ngoài dò la tin tức. Thời gian không quá lâu, mỗi lần trở về, thấy vị trí của Lục Tiểu Thiên không hề thay đổi nửa phần, vẫn ngồi đó nhắm mắt đả tọa. Hứa Tịnh không khỏi thầm nghĩ, lúc đầu Khuynh Thành muội muội cũng rất chán ghét tên Đông Phương này, xem ra bây giờ, quan hệ của hai người chỉ sợ đã vượt xa mức quan hệ bằng hữu bình thường. Mười mấy năm qua hai người biến mất rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Quan hệ của cả hai không ngờ lại tốt đến mức này. Chẳng lẽ đã vượt qua tầng quan hệ cấm kị giữa nam và nữ? Nhưng nhìn thì cũng không giống lắm.
Hứa Tịnh còn đang suy đoán, Thủy linh lực giữa thiên địa đột nhiên trở nên thanh khiết hơn.
Lúc này, bên trong động phủ, thân thể như bạch ngọc hoàn mỹ của Hạng Khuynh Thành nằm yên tĩnh trong một hồ nước nhỏ màu xanh biếc. Nếu có người khác ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra hồ nước nhỏ màu xanh biếc này chính là Kim Huyền Linh Thủy, là chí bảo của Thủy hệ tu sĩ khi đột phá.
Lúc này, Kim Huyền Linh Thủy màu xanh biếc hóa thành từng sợi Thủy linh lực không ngừng bị Hạng Khuynh Thành hấp thu. Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng hiện lên vẻ giằng xé, dường như đang đấu tranh nội tâm. Cho đến khi sắc mặt Hạng Khuynh Thành bình tĩnh lại, Kim Huyền Linh Thủy trong hồ nhỏ được nàng hấp thu với tốc độ nhanh hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây