“Nếu không nàng cho rằng đó là ở đâu?” Nam tử trung niên áo vàng ôm eo của người nữ tử váy tím yêu diễm và bàn tay lớn bóp nhẹ một cái.
“Thấy ghét.” Người nữ tử váy tím yêu diễm đấm vài cái vào ngực nam tử trung niên.
“Trượng phu ngươi canh chừng ngươi quá kỹ, đến Hắc Ngục rồi, y sẽ không quản được nữa. Mắt thấy chuyện tốt sắp đến, lại có kẻ không biết điều này đến. Không được, mặc kệ tên tiểu tử tóc bạc đó, lão tử trước tiên phải khoái hoạt một phen rồi nói.” Nam tử trung niên áo vàng ôm lấy eo của người nữ tử váy tím yêu diễm, cả hai tiếp tục bay vào trong Hắc Ngục.
“Ngươi cuối cùng cũng đã tới.” Hàn Lâm bị nhốt trong Hắc Ngục nhiều năm, thấy Lục Tiểu Thiên xuất hiện lần nữa thì trong mắt hiện lên vài phần vui mừng, nhưng mà sự vui mừng đó chợt lóe lên rồi biến mất, bị che giấu rất tốt.”Tính thời gian, trước sau đã mười bốn năm rồi, đã vượt xa ba năm mấy lần so với lời hẹn của ngươi rồi.”
“Đi ra ngoài tiến vào một nơi hiểm địa, có thể sống sót trở về đã được coi là không tệ rồi. Thời gian sung túc như vậy, chắc hẳn việc luyện thi của ta đã không thành vấn đề rồi chứ.” Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không dây dưa với quỷ tu Hàn Lâm về vấn đề này. Lập tức đi thẳng vào chủ đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây