Đợi sau khi mấy người Lục Tiểu Thiên rời đi, từ thiên ngoại bỗng xuất hiện mấy đạo linh quang.
Đi đầu là một lão giả râu quai nón, theo sau là một nam một nữ. Người nữ che mặt bằng khăn trắng. Người nam thì thấp lùn, nhưng đôi mắt chớp động tinh quang, thỉnh thoảng còn đảo quanh bốn phía một vòng.
“Người này có phải đã phát hiện ra gì không? Không ngờ mỗi lần đều có thể khiến chúng ta xôi hỏng bỏng không.” Nam tử trung niên có ánh mắt sắc sảo nói với vẻ nghi ngờ.
“Cũng không đến mức đó, chúng ta từ trong bí cảnh một đường tìm tới đây, không hề kinh động bất kì người nào. Người này làm sao có thể biết được.” Nữ tử che mặt lắc đầu, rồi lại nhìn về phía trưởng lão râu nâu mà nói.
“Liệu Hư Kiếm trưởng lão có thể sử dụng Minh Châu Kính để định vị phương hướng đại khái của người này một lần nữa hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây