Trong lòng Hạng Khuynh Thành kinh nghi, nhìn vào Lục Tiểu Thiên lúc này. Mái tóc bạc trắng, vẻ mặt bình thản, tay cầm tháp đứng yên. Thân hình gầy gò giống như bảo tháp kia, trông như không hề cao lớn, nhưng lại mang đến cho người một loại cảm giác đỉnh thiên lập địa, cảm giác giống như một ngọn núi lớn nguy nga sừng sững đứng ở trước mặt.
Mà điều càng khiến Hạng Khuynh Thành kinh nghi chính là, nàng cũng coi như từng chứng kiến những thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên, biết rõ người này tuyệt đối không phải là thiện nam tín nữ gì. Thế nhưng lúc này, khi trông thấy hắn nâng bảo tháp, không ngờ khí tức lại hòa quyện làm một với bảo tháp. Trong ánh mắt bình tĩnh không ẩn chứa một tia tạp chất, giống như xích tử (đứa trẻ thơ) bước đi giữa chốn phồn hoa náo nhiệt.
“Tên Đông Phương này rốt cuộc là người như thế nào?” Trong lúc Hạng Khuynh Thành đang suy đoán, âm dương quái nhân lại vô cùng khó chịu dưới khí tức của Lục Tiểu Thiên. Công pháp y tu luyện vô cùng tà dị, bị áp chế mạnh mẽ trước khí tức của Lục Tiểu Thiên. Ngay cả lúc bình thường, y cũng khó lòng chống lại khí thế của Lục Tiểu Thiên, càng huống chi lúc này đang mang thương tích trên người.
Nhận thấy sự khác thường của âm dương quái nhân, Lục Tiểu Thiên vung tay, linh quang Trấn Yêu Tháp lóe lên. Quang Minh Tôn Phật Châu tựa chim Yến lao vào tổ, chìm vào trong Trấn Yêu Tháp.
Lục Tiểu Thiên thu bàn tay lại. Trấn Yêu Tháp biến mất không thấy gì nữa. Tuy nhiên, trên mặt Lục Tiểu Thiên lại lộ ra mấy phần thần sắc suy tư. Thất Cấp Phù Đồ, hiện tại hắn mới thu thập được hai viên Phật châu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây