Vài ngày sau, Lục Tiểu Thiên sớm đã cách Lục Đỉnh Châu hàng vạn dặm. Hắn ta đang ngồi xếp bằng trên đỉnh một đỉnh núi cao chừng mười trượng, ngắm nhìn mặt nước tĩnh lặng của một đầm nước trong veo trước mặt.
Cổ mộ?
Lục Tiểu Thiên nhớ lại lúc trước khi truy tìm tung tích của Úy Trì Vũ, đường qua Thanh Đỉnh Châu, tham gia cuộc đấu giá hội ở Châu Thành, có được Hắc Thiên Cực Thánh Phật Châu kia. Nghe người bán ra nói, Phật Châu này cũng được tìm thấy trong cổ mộ. Mà Huyền Thi Diệu Kim tựa hồ cũng xuất phát từ một cổ mộ vô danh. Lần này chất liệu chuỗi Phật Châu giống y khí tức của Quang Minh Tôn Phù Đồ cũng là xuất hiện trong cổ mộ. Điều duy nhất bất đồng chính là, ba cổ mộ mà Lục Tiểu Thiên được biết, dều không nằm trong cùng một phương vị, mà có hơi chút khác biệt.
Liệu những lăng mộ cổ này có liên quan gì với nhau không?” Lục Tiểu Thiên gãi cằm tự hỏi.
Sau một hồi lâu suy nghĩ, vẫn không tìm ra manh mối gì, có lẽ chỉ có đích thân đi kiểm tra một phen mới có thể phát hiện được điều gì đó. Việc này liên quan đến sự thăng tiến của Trấn Yêu tháp của bản thân, nên không thể bỏ qua. So sánh mà nói, dù cho bỏ qua việc cứu tên Quỷ Tu đang luyện chế luyện thi cho mình ở Hạng Đô, hay dù kẻ này có luyện ra huyền thi cấp bậc đại tu sĩ, cũng không thể sánh được với Thất Cấp Phù Đồ của bản thân. Ngoại vật chung quy vẫn là ngoại vật, mà Trấn Yêu tháp mới là thông linh pháp khí có thể đồng hành cùng mình đi xa hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây