Chỉ thấy ở khe núi không xa, một tảng đá hoàn toàn không khác gì đá núi tự động dịch chuyển, lộ ra một sơn động bên trong, có vô số tu sĩ đã xếp hàng nghiêm chỉnh. Hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ, người đứng đầu không ngờ lại chính là Tiêu Kình Phong, người mà Lục Tiểu Thiên đã từng giáo huấn một lần tại Trấn Viễn tướng quân phủ. Còn có một nữ tu trung niên tóc mai điểm bạc đứng ngang hàng với Tiêu Kình Phong. Khí tức của ả ta còn mạnh hơn Tiêu Kình Phong một chút.
Phía sau hai người là đội quân bạch giáp Kim Đan kỳ hùng hậu. Khác với Phá Lôi Kỵ Trận trước đây, đội quân này mang đến cho người ta cảm giác như một cơn gió cuồng nộ thổi tới trước mặt. Trước ngực mỗi tu sĩ Kim Đan kỳ dường như có một luồng linh lực màu xanh lam bao quanh, chính là Liệt Phong Mai Sát Trận.
Những này tu sĩ Kim Đan kỳ hành động nhịp nhàng, trước sau trái phải, khoảng cách giữa từng tu sĩ đều nhất trí đến kinh ngạc. Nếu nhìn từ trên cao xuống, ta có thể bao quát toàn bộ đội hình. Hơn sáu trăm tu sĩ Kim Đan kỳ sắp xếp thành một đồ án Hoa Mai huyền ảo.
“Trên tảng đá di động kia có cấm chế phong thần, ngay cả thần thức của ta cũng bị chặn ở bên ngoài. Đối phương lợi dụng địa lợi, ta hoàn toàn không thể nhận biết được tình hình bên trong. Có lẽ chúng cũng không ngờ rằng đó là chúng ta, chỉ là canh gác ở đây chờ đợi con mồi mà thôi. Đáng tiếc là chúng ta lại vô tình đụng phải họng súng này.” Long Sư càu nhàu một cách không hài lòng.
“Thượng nhân, giúp ta vào trận!” Lúc này Lục Tiểu Thiên nào có thời gian phân tích với Long Sư cách thức đối phương phát hiện ra bọn họ. Hắn gầm lên một tiếng, ngay cả bản thân hắn khi đối mặt với Liệt Phong Mai Sát Trận do Tiêu Kình Phong và vị nữ tu trung niên chủ trì cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây