*Khuyển Xỉ Ngư: Cá răng chó. (Dịch truyện này, mấy cái tên của tác giả lạ quá, không thuận mồm).
Trước mắt là một khu đầm lầy dày đặc chướng khí, mặt đất bên trên mọc đầy cỏ xanh thẳm. Xuyên thấu qua chướng khí dày đặc, có thể nhìn thấy ở cách khoảng mấy trăm trượng, có hai mươi mấy cây Tử La Tham có hoả hầu mấy trăm năm nằm rải rác trong đống loạn thạch. Trong chướng khí nhìn tựa hồ rất là bình lặng, bất quá giữa đám cỏ xanh thỉnh thoảng ẩn hiện hai ba bộ bạch cốt, nói cho mọi người ở đây hiểu rằng, muốn hái được những cây Tử La Tham này, không phải là chuyện dễ.
“Lục huynh, Tô sư muội, La sư đệ, mọi người đến thật đúng lúc. Mấy cây Tử La Tham này, thật khiến cho người ta đau đầu.” Viên Hạo nhìn thấy một đoàn ba mươi người của Linh Tiêu Cung, con ngươi lập tức co rút, sau đó lại nhiệt tình chào hỏi nói.
Tên Viên Hạo này nhìn thật là không đơn giản. Thần tình thay đổi trong chớp mắt của Viên Hạo không thoát khỏi pháp nhãn của Lục Tiểu Thiên. Bất quá điều này cũng không kỳ quái, thực lực Viên Hạo tuy mạnh, nhưng cũng không thể chống đỡ nhiều người bọn họ được. Ngoại trừ Viên Hạo ra, còn có hai vị đệ tử tinh anh, là tu sĩ kết thành kiếm trận ở trong tuyệt địa trước đó. Bất quá so sánh với Linh Tiêu Cung người đông thế mạnh, chung quy vẫn yếu hơn một chút. Bởi vì Viên Hạo cũng biết chỉ cần Lục Tiểu Thiên và Tô Thanh liên thủ đã có thể áp chế dược y rồi.
“Tin rằng Viên huynh đã thử qua mấy lần rồi, không biết trong đống cỏ xanh này có nguy hiểm gì? Ngoài ra Viên huynh còn có một con linh cầm mà cũng không thể tiếp cận từ không trung sao?” Lục Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây