Không được, tuyệt đối không được để Tô Thanh các nàng nhìn thấy một màn trước mắt này. Thần sắc trên mặt Mông Vũ biến đổi không ngừng, lập tức phân phó đám sư đệ sư muội dưới quyền: “Dùng tốc độ nhanh nhất giết chết La Tiềm, ta đi xem một chút.”
Mông Vũ trực tiếp nhảy lên đi vào trong hang động, lúc này La Tiềm chịu một kích đánh lén của gã, bản thân đã bị trọng thương, như là nỏ mạnh hết đà, không tạo thành uy hiếp bao nhiêu. Mà bên phía Doãn Nhất Mộc đối với tình hình bên này hoàn toàn không hề hay biết. Hơn nữa việc đánh lén Ngô Nghiên và Tô Thanh, phải để gã tự mình động thủ mới được.
Đi về phía trước không bao xa, quả nhiên đã gặp phải hai vị tu sĩ, một vị là đệ tử Linh Tiêu Cung, người còn lại là đệ tử Huyền Băng Môn. Trong lòng Mông Vũ thoáng có chút kinh ngạc, thời gian bọn họ lưu lại chiến đấu với hắc xà có chút dài, bên ngoài phái người đi vào xem xét cũng là lẽ đương nhiên. Chỉ là không nghĩ tới người phái ra lại là mỗi phương một người. Xem ra người của Linh Tiêu Cung cũng không hẳn yên tâm với bọn họ. Chỉ bất quá với tính tình của Tô Thanh, tuyệt không giống như là loại người có tâm cơ như vậy, mà Ngô Nghiên tựa hồ cũng không phải. Bất quá kinh ngạc thì kinh ngạc, lúc này Mông Vũ không có thời gian suy nghĩ quá nhiều rồi, Linh Tiêu Cung nếu đã phái người đi tới thăm dò, thời gian còn lại để gã bố trí mọi chuyện đã không còn nhiều nữa.
“Mông sư huynh, huynh tại sao trở lại, những người khác đâu?” Nam đệ tử họ Đổng của Huyền Băng Môn hỏi.
“Bọn họ đã giết tới hàn đàm, vẫn còn đang chiến đấu với đám hắc xà, ta trở về thông tri những người còn lại, cùng tiến lên thu thập Tử La Tham, chúng ta sắp đại công cáo thành rồi.” Trên mặt Mông Vũ lộ ra vẻ mỉm cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây